Trần Khải
Trung Quốc có thể sụp đổ hay không? Nếu có cơ sụp đổ như thế, phải là do một áp lực lớn, gay gắt, dữ dội và mãnh liệt nhiều lần hơn phong trào dân chủ Thiên An Môn 1989.
Hẳn nhiên, không ai nghĩ rằng Đài Loan sẽ đưa quân vào chiếm lục địa. Cũng không thể có chuyện nổi dậy ở Tây Tạng, Tân Cương. Cũng không có bàn tay phù phép CIA nào có thể làm nhà nước Bắc Kinh sụp đổ. Nhiều phần có thể suy đoán, rằng sụp đổ hay biến đổi bản chất phải là tự trong lòng chế độ. Có thể là sẽ có một Gorbachev, hay một Yeltsin... Cũng có thể là dân đói và nổi loạn... Cũng có thể tự Đảng CSTQ tách làm đôi vì cơ duyên nào đó, và rồi không thể hàn gắn...
Nhưng đối với nhiều nhà nghiên cứu tại các đại học Hoa Kỳ, nếu TQ sụp đổ nhiều phần sẽ là do tham nhũng quá độ.
Nhà khoa học chính trị Minxin Pei (*) đã viết một bản nghiên cứu do viện Carnegie Endowment of International Peace, bản doanh ở Washington, phổ biến tháng trước. Họ Pei là nhà khoa học chính trị tốt nghiệp ở đại học Shanghai International Studies University tại Thượng Hải, rồi có bằng Tiến Sĩ ở Đại Học Harvard và có các tác phẩm in tại Mỹ.
Bản khảo sát khẳng định rằng tham nhũng tại Trung Quốc “đã có ảnh hưởng tràn qua biên giới” và làm thiệt hại các nhà đầu tư Hoa Kỳ, Nhật Bản và các nước khác.
Bản văn viết, “Hành vi bất hợp pháp của các cán bộ địa phương có thể làm các công ty Tây Phương thiệt hại lớn về môi trường, nhân quyền và tài chánh.”
Không phải Pei là người duy nhất đưa ra tiên đoán đó. George Zhibin Gu, một chuyên gia ngân hàng đầu tư tốt nghiệp ở đại học Nanjing University và đậu bằng Tiến Sĩ ở University of Michigan, đã nhận xét rằng tham nhũng có thể phá hủy kinh tế TQ.
Không phải chỉ các chuyên gia tại Mỹ mới nói như thế. Bản tin Reuters hôm 06/01/2009 nhan đề “China faces wave of unrest in 2009” (TQ đối diện làn sóng bất ổn trong năm 2009) cũng ghi nhận rằng Đảng CSTQ cũng thấy cơ nguy sụp đổ.
Bản tin viết rằng báo nhà nước Liaowang Magazine, phát hành bởi thông tấn nhà nước Xinhua, đã cảnh báo thẳng thừng về bất ổn năm 2009 vì sẽ tăng vọt các cuộc biểu tình, khi thất nghiệp lên cao làm bất mãn giới công nhân nhập cư và sinh viên đại học.
Phóng viên kỳ cựu Huang Huo của Xinhua nói trên báo này rằng, “Không ngờ vực gì, bây giờ chúng ta đang vào thời kỳ đỉnh điểm của sự cố đám đông.” Kiểu nói bí hiểm “sự cố đám đông” (mass incidents) là kiểu nói để chỉ các cuộc biểu tình và nổi loạn.
Bài báo viết, “Năm 2009, xã hội TQ có thể đối diện thêm nhiều mâu thuẫn và xô xát và các chuyện này sẽ thách thức thêm các khả năng lãnh đạo của mọi cấp cán bộ của Đảng và Nhà Nước."
Đe dọa lớn nhất cho ổn định TQ sẽ tới từ sinh viên đại học ra trường, gặp thị trường việc làm co cụm và đồng lương khó khăn hơn, và từ một làn sóng thợ nhập cư những người đã mất việc làm vì các hãng xưởng làm hàng xuất khẩu bị đóng cửa.
Tình hình nhiều tháng nay đã có nhiều hãng xưởng đóng cửa, và các trở ngại an sinh xã hội đã khởi sinh ra nhiều đợt biểu tình gần đây. Cán bộ các tỉnh nơi đã cung cấp việc làm cho hàng chục triệu công nhân nhập cư tại các hãng xưởng ở các tỉnh ven biển, bây giờ báo cáo có bước tăng vọt số người về lại làng quê sau khi mất việc và không tìm ra việc mới.
Thống kê nhà nước TQ ước tính là gần 10 triệu công nhân từ làng lên tỉnh nhập cư đã mất việc, theo bài báo, nhưng không nói rõ thời gian các việc này khai sinh.
Khi tính cả sinh viên tốt nghiệp năm 2008 và chưa tìm được việc, sẽ có hơn 7 triệu sinh viên tốt nghiệp đại học năm nay đi tìm việc làm, theo ước tính của Huang.
Bài báo nói mục tiêu chính phủ TQ là đạt mức tăng thường niên GDP ở mức 8% cho năm 2009, thì chỉ tạo ra được 8 triệu việc làm cho cả nước. Trong năm 1989, chính các sinh viên bất mãn đã làm nòng cốt cho các cuộc biểu tình đòi dân chủ.
Huang viết, “Nếu trong năm 2009, có nhiều lao động nhập cư thất nghiệp không tìm việc được trong vòng nửa năm hay lâu hơn, cứ đi vòng quanh thành phố với không có đồng lương nào trong túi, thì vấn đề sẽ nghiêm trọng hơn.”
Huang là Trưởng Phòng Xinhua tại thành phố Chongqing.
Có thể Trung Quốc sẽ sụp đổ? Vì tham nhũng, vì thất nghiệp, vì ý thức dân chủ của người dân, hay vì nhiều yếu tố gộp lại?
Có một hiệu ứng cơ may sẽ thấy là: nếu Trung Quốc sụp đổ, nhà nước CS Việt Nam sẽ có thể sụp đổ dây chuyền...
Nguồn: DCVOnline
Trung Quốc có thể sụp đổ? Nếu điều đó xảy ra, thế giới sẽ có "bước nhảy" vĩ đại. Nhưng liệu có ai quan tâm: Khi nào Việt Nam "sụp đổ" vì đói nghèo, lạc hậu và chia rẽ không nhỉ?
Trả lờiXóacau troi cho TQ sup do
Trả lờiXóaBỌN "NHÀ BÁO DƠ DÁY" VÀ BỌN "NHÀ BÁO MA" KIẾM ĂN BẨN THỈU TẠI TP.HCM (1/3)
Trả lờiXóaDưới đây là bọn "nhà báo dơ dáy" và bọn "nhà báo ma" nổi bật, chuyên nghiệp nhiều năm trong nghề dùng card vidit giả danh nhà báo của bất kỳ tờ báo nào chỉ để dự hội nghị hay họp báo, nhằm lấy phong bì từ một vài trăm ngàn đến hơn một triệu đồng... Còn một số nhân vật nữa cũng giả danh nhiều báo như: Phương Nguyên(em Lan Phương), Lan Phương, Nguyễn Biên, Hồ Quang Tân Phong,... nhưng chưa quá đáng và còn sĩ diện nên chúng tôi không đưa ảnh lên đây.
Bất cứ ai khi nhận được văn bản này đều có thể kiểm tra bằng cách rất đơn giản như: Thẳng thắn theo chức năng hoặc khéo léo kiểm tra họ như xin cho xem thẻ nhà báo, giấy giới thiệu, giấy chứng nhận… điện thoại về cơ quan theo số in trong card vidit; điện thoại vào máy di động xem máy của họ có reo không,... Chắc chắn rằng không tờ báo nào xác nhận là có những bọn "nhà báo dơ dáy" và bọn "nhà báo ma" này công tác, dù là phóng viên hay là nhân viên quảng cáo.
Văn bản này chính xác tuyệt đối. Người cung cấp văn bản này đã mất hơn một năm thu thập, nhờ vã, xin ảnh và xác minh từ nhiều nhà báo chân chính.
Những bọn "nhà báo dơ dáy" và bọn "nhà báo ma" dưới đây chỉ lừa dối bằng lời nói hoặc bằng card vidit giả các cơ quan báo chí, nhưng việc thông báo cho mọi người biết về bọn chúng là vô cùng cần thiết. Vì bọn "nhà báo dơ dáy" và bọn "nhà báo ma" không chịu làm việc chân chính bằng mồ hôi và sức lao động. Bọn "nhà báo dơ dáy" và bọn "nhà báo ma" làm mất uy tín nghề báo- người làm báo; làm rối loạn và gây thiệt hại tại các buổi hội họp, các buổi họp báo; làm mất uy tín ban tổ chức, mất uy tín nhân viên PR, mất uy tín nơi tổ chức sự kiện,... Bọn "nhà báo dơ dáy" và bọn "nhà báo ma" rất lì lợm lẽn ra, lộn vào rất nhiều lần, với nhiều tên, nhiều báo khác nhau sau khi đã thay đổi chút ít hình thức (như đeo- mang hoặc không đeo- mang kính, thay giỏ xách, thay áo khoác, thay tóc giả, thay card vidit giả báo khác,...)để lấy phong bì nhiều lần trong 1 buổi hội họp hay họp báo. Thậm chí họ giành giật, xin phong bì rất thô bỉ.
Những kẻ có thẻ nhà báo Việt Nam("nhà báo dơ dáy") thâm niên, gan lì, đáng xấu hổ và gây thiệt hại nặng nhất có thể xếp hạng theo thứ tự: 1/ Nguyễn Tấn Mân- 2/ Dũng Huệ-...
Những kẻ giả danh nhà báo("nhà báo ma") thâm niên, gan lì, đáng xấu hổ và gây thiệt hại nặng nhất có thể xếp hạng theo thứ tự: 1/ Đặng Đức Khải- 2/ Trần Anh Linh- 3/ Nguyễn Trần Lê Hoàng còn gọi là "Hoàng ma" hay còn gọi là "Hoàng êcô"- 4/ Nguyễn Trung hay còn gọi là "Trung râu"- 5/ Bảo Ngọc- 6/ Phương Nguyên- 7/ Hoàng Tùng còn gọi là Thanh Tùng hay còn gọi là "Tùng đầu đinh"- 8/ Thu Hương- 9/ Đông Huy- 10/ Nguyễn Biên-...
Bản thân tôi đã bị đền gần 3 tháng lương cho công ty khi tôi được phân công tiếp báo chí tại một buổi lễ khánh thành công trình. Do thật tình và rất tôn trọng nhà báo nên cứ ai nói là nhà báo thì tôi đưa tài liệu, có gởi chút ít tiền bồi dưỡng. Không ngờ sau khi về kiểm tra, số phong bì mà tôi đã phát ra hơn 70 cái, nhưng chỉ liên lạc được 20 cái theo name card, còn 50 cái là giả mạo, không ai bốc máy hoặc họ nói họ không biết. Kết quả là công ty tôi cho rằng tôi kém năng lực tổ chức, phải đền bù lại số tiền đưa không đúng nhà báo... Tôi buồn bã và thất vọng vô cùng và tự hỏi tổ chức báo chí ở đâu?!? Cơ quan nào chịu trách nhiệm về tình trạng giả mạo, bôi bác nghề báo như vậy?!?... Sau đó tôi có cho một số nhà báo lớn tuổi xem một số card vidit thì họ chỉ cho tôi một số card bậy bạ, giả mạo. Tôi kiểm tra lại nhiều lần thì đúng là không cơ quan nào nhận bọn "nhà báo dơ dáy" và bọn "nhà báo ma" cả!!!
BỌN "NHÀ BÁO DƠ DÁY" VÀ BỌN "NHÀ BÁO MA" KIẾM ĂN BẨN THỈU TẠI TP.HCM (2/3)
Trả lờiXóaCác anh chị nhà báo chân chính, các công ty PR, các cơ quan, các tổ chức, các doanh nghiệp, các khách sạn- nhà hàng nên trình bày lại văn bản này cho gọn gàng và gởi cho mọi người cùng biết mặt họ, có thể dán ảnh họ ở hội nhà báo, ở các công ty PR, ở các khách sạn- nhà hàng tổ chức hội họp hay họp báo,... Vì tất cả mọi người đều có thể bị ảnh hưởng, bị làm mất uy tín bởi những bọn "nhà báo dơ dáy" và bọn "nhà báo ma" này.
BỌN "NHÀ BÁO DƠ DÁY" :
1/ Nguyễn Tấn Mân: mập lùn, trên 40 tuổi, nói giọng Quảng khàn, điện thoại di động: 0903357429, nhà ở quận 8- Tp.HCM. Có thẻ nhà báo Việt Nam, làm ở báo LAO ĐỘNG BÌNH DƯƠNG (tỉnh Bình Dương). Làm báo ở tỉnh Bình Dương, nhưng hầu hết ngày nào cũng ở Tp.HCM để kiếm phong bì và ăn chực! Thuộc hàng cao thủ, là "chân gỗ" chuyên tổ chức săn thông tin hội họp qua các nhà báo khác để thiết kế cho mình và đội ngũ "nhà báo ma" lấy phong bì. Rất ranh ma, rất lì lợm, có thể lấy phong bì hơn 1 chục lần trong 1 buổi họp và lập lờ danh thiếp để lấy phong bì của phóng viên báo LAO ĐỘNG. Có thâm niên làm "nhà báo dơ dáy" trên 10 năm.
2/ Dũng Huệ: vóc người cao, ốm, mũi khoằm, da ngăm đen, khoảng trên 50 tuỏi. Có thẻ nhà báo Việt Nam làm ở tạp chí KHÁM PHÁ tại Tp.HCM. Tại các buổi hội họp, rất hay lớn tiếng phát biểu linh tinh, choàng vai bá cổ xin name card các sếp, lì lợm vòi vỉnh phong bì dù không được mời họp và thay hình đổi dạng bằng cách thay đổi áo khoác để lấy nhiều lần phong bì trong 1 buổi họp. Ăn nói chửi thề thô tục; ăn uống thô bỉ: trong các bữa tiệc buffet dù không được mời ăn, vẫn ăn và tìm cách lấy cắp các thỏi phô mai lớn bỏ vào giỏ giống như Đức Khải và Đông Huy. Các nhà báo khi ngồi gần mấy tên: Dũng Huệ, Đức Khải, Đông Huy, "Trung râu",... hãy cẩn thận, vì bọn chúng luôn tìm cách lấy cắp phong bì và quà của đồng nghiệp không thương tiếc một ai. Có thâm niên làm "nhà báo dơ dáy" trên 10 năm.
BỌN "NHÀ BÁO MA" :
1/ Đặng Đức Khải: tuổi khoảng trên 45, bụng bự, có râu mép, nói tiếng Bắc giọng "giả cầy" pha tiếng Nam, đi chiếc xe mô tô cà tàng,... Sử dụng thẻ nhà báo giả, có thâm niên làm "nhà báo ma" trên 10 năm. Tính khá liều lĩnh, hung hăng và to tiếng hay huênh hoang mình là nhà báo lâu năm! Đi ăn chực rất hay tìm cách chôm thức ăn bỏ vào túi xách. Luôn sẵn sàng chôm phong bì và quà tặng của các nhà báo khác tại bàn tiếp tân và trong phòng họp.
2/ Trần Anh Linh: thường gọi là Linh. Tuổi khoảng 38- 40, có thâm niên làm "nhà báo ma" trên 10 năm, sử dụng thẻ nhà báo giả, điện thoại nhà riêng: (08)38865594- quận 8- Tp.HCM. Người thấp nhỏ, đẹp trai, ăn mặc lịch sự. Cực kỳ khéo léo, ranh ma và gan lỳ. Anh ta có thể hóa trang và đưa nhiều card vidit giả danh nhiều báo khác nhau để vô ra hàng chục lần, lấy nhiều phong bì và quà trong 1 buổi họp.
3/ Nguyễn Trần Lê Hoàng: còn gọi là "Hoàng ma" hay "Hoàng êcô", bạn thân thường đi chung với Trần Anh Linh. Người gầy ốm, nhỏ con, da mặt sần sùi, nói giọng Bắc, thường ăn mặc lịch sự quần tây áo sơ mi trắng, quê Đắc Nông, 46 tuổi nhưng tóc chưa hề bạc hoặc muối tiêu. Có thâm niên "nhà báo ma" được khoảng 10 năm. Anh ta có thể hóa trang và đưa nhiều card vidit giả danh nhiều báo khác nhau để vô ra hàng chục lần, lấy nhiều phong bì và quà trong 1 buổi họp.
4/ Nguyễn Trung: còn gọi là "Trung râu"(có chùm lông ở bên dưới cằm), mập lùn, da ngăm đen, trên 40 tuổi nói giọng Quảng, vác máy hình chụp lung tung tại các buổi họp không mời mà đến, luôn dẫn kèm theo 1 đệ tử để tăng thu nhập phong bì. Sẵn sàng chôm phong bì và quà của những người ngồi kế bên mọi lúc, mọi nơi. Có thâm niên "nhà báo ma" trên 10 năm.
BỌN "NHÀ BÁO DƠ DÁY" VÀ BỌN "NHÀ BÁO MA" KIẾM ĂN BẨN THỈU TẠI TP.HCM (3/3)
Trả lờiXóa5/ Bảo Ngọc: đi xe Atila Victoyy màu đen, phấn son lòe loẹt, tóc tém, ăn mặc đẹp. Do Đức Khải đào tạo. Vô cùng lỳ lợm và dai dẳng khi làm phiền doanh nghiệp để xin danh thiếp và xin phong bì! Có thâm niên làm "nhà báo ma" được khoảng 2 năm. Nghe nói nghề chính là gái điếm!!!
6/ Phương Nguyên: vóc người trung bình, hơi mập, ăn mặc thời trang, tóc có khi nhuộm "hai lai", tuổi khoảng 35, gái 1 con. Mỗi sáng được chồng là dân "cò" bán xe ở đường Lý Tự Trọng- quận 1- Tp.HCM chở đi rảo các khách sạn để xem nơi nào có tổ chức hội họp thì vào lấy phong bì. Được chị ruột là Lan Phương dìu dắt vào "hội nhà báo ma", chỉ vài tháng sau đã tiếp thu nhuần nhuyễn nhiều mánh khóe, rất gan lì, có cơ hội là làm 2-3 lần phong bì trong 1 buổi họp."Gái 1 con, trông mòn con mắt" nên hiện nay được 1 "đại ca" ở văn phòng đại diện phía Nam- Tp.HCM báo BẢO VỆ PHÁP LUẬT cho đi theo để chào mời hợp đồng quảng cáo cho báo, ăn chia % với "đại ca", nhưng vẫn không từ bỏ việc "lượm" phong bì tại các buổi họp để tăng thu nhập. Có thâm niên làm nhà báo ma" được khoảng 3 năm.
7/ Hoàng Tùng: còn gọi là Thanh Tùng hay "Tùng đầu đinh". Người mập, tuổi khoảng 35, tóc hớt đầu đinh, mang kính cận khá dày. Cũng nhiều năm làm "nhà báo ma" đi xin phong bì, đi ăn chực(ăn uống như người bị bỏ đói lâu năm).
8/ Đông Huy: trên 50 tuổi, mang kính cận rất dày, người mập mạp, da ngăm đen, có râu mép, bạn thân đi chung với Đức Khải. Nhà ở quận Bình Thạnh- Tp.HCM, điện thoại nhà riêng (08)35566080. Thường giả danh báo Kinh Doanh và Tiếp Thị. Đi ăn chực hay tìm cách chôm thức ăn bỏ vào túi xách.
9/ Thu Hương, còn có tên là Thu Thảo. Mới đây tại hội nhà báo Tp.HCM, bị phóng viên báo Thời Báo Kinh Tế VN bắt quả tang đang sử dụng name card giả danh báo này.
10/ Nguyễn Biên: người mập, lùn, đeo kính cận, điện thoại di động: 0903145471. Thường xuyên sử dụng các name card giả danh báo Giáo Dục.
Các cơ quan, các tổ chức, các doanh nghiệp là nạn nhân của bọn "NHÀ BÁO DƠ DÁY" và bọn "NHÀ BÁO MA" hãy cảnh giác với những tên "nhà báo" này trong danh sách trên. Nếu ai nhận được thông tin này xin hãy chuyển đến những người khác; giúp họ cảnh giác để loại trừ bọn "NHÀ BÁO DƠ DÁY" và bọn "NHÀ BÁO MA" này.
Trung quốc sụp đổ thì cũng có cái lợi cũng có cái tác hại cho VN. Nhưng tôi nghĩ là cái hại sẽ nhiều hơn đấy. Khi Liên Xô xụp đổ nhà nước chúng ta vẫn đững vững. Tôi nghĩ với TQ thì cũng vậy mà thôi, Điều quan trọng là chính phủ của chúng ta mà thôi, hãy tự hào vì chúng ta là 1 người Việt Nam
Trả lờiXóa