Họ là những người Yêu nước và Dũng cảm




Luận cứ bào chữa của LS Lê Công Định

Kính thưa Hội đồng xét xử,

Tôi, Lê Công Định, Luật sư thuộc Đoàn Luật sư TPHCM, là luật sư biện hộ cho các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân trong vụ án hình sự “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” tại phiên tòa phúc thẩm hôm nay, ngày 27/11/2007. Tôi xin trình bày luận cứ biện hộ của tôi như sau:

1. Bản án hình sự sơ thẩm số 153/2007/HSST ngày 11/5/2007 của Tòa án nhân dân Thành phố Hà Nội đã tuyên xử hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân tội “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” trên cơ sở áp dụng Điểm a và c Khoản 1 của Điều 88 Bộ luật hình sự, theo đó xử phạt:

Luật sư Nguyễn Văn Đài, năm (5) năm tù, tính từ ngày 6/3/2007, và quản chế bốn (4) năm, kể từ ngày chấp hành xong hình phạt tù; và

Luật sư Lê Thị Công Nhân, bốn (4) năm tù, tính từ ngày 6/3/2007, và quản chế ba (3) năm, kể từ ngày chấp hành xong hình phạt tù.

Ngoài ra, Tòa sơ thẩm còn tuyên tịch thu một số tài sản cá nhân của các hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân.

2. Bản án sơ thẩm được tuyên trên cơ sở các chứng cứ như sau: (a) tài liệu thu thập tại Văn phòng luật sư Thiên Ân và nhà riêng của hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân, và (b) việc tổ chức những buổi thảo luận tại Văn phòng luật sư Thiên Ân.

Tòa án sơ thẩm đã nhận định nội dung các chứng cứ nêu trên là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Tôi liệt kê dưới đây nhóm nội dung các chứng cứ mà Bản án sơ thẩm đã nêu:

(a) Hạ thấp vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, bôi nhọ Hồ Chủ tịch và các vị lãnh đạo cao cấp của Đảng Cộng sản và nhà nước;

(b) Xuyên tạc lịch sử đấu tranh cách mạng của dân tộc dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản;

(c) Xuyên tạc tình hình thực tế tại Việt Nam;

(d) Tiếp xúc và trao đổi thông tin về dân chủ và nhân quyền;

(e) Ủng hộ đa nguyên, đa đảng, kêu gọi thay thế Đảng Cộng sản;

(f) Tham gia và ủng hộ tích cực các tổ chức hoạt động bất hợp pháp, bao gồm “Tuyên ngôn tự do dân chủ cho Việt Nam”, “Khối 8406”, “Đảng Thăng tiến Việt Nam”, “Hội dân oan” và “Công đoàn độc lập”; và

(g) Có ý thức muốn thành lập một số tổ chức, đảng phái chống lại Đảng Cộng sản Việt Nam.

Nhận định về chứng cứ và nhân chứng

1. Các chứng cứ nêu tại Bản án sơ thẩm không xác định được hành vi phạm tội dựa vào yếu tố cấu thành tội phạm như quy định tại Điều 88 của Bộ luật hình sự.

2. Vì chứng cứ không rõ ràng nên lập luận của Tòa sơ thẩm và vị đại diện Viện Kiểm sát thực hành quyền công tố tại phiên tòa hôm nay chủ yếu dựa trên sự suy đoán và áp đặt, nhưng lại là suy đoán theo hướng có tội.

Điều này vi phạm nghiêm trọng luật pháp Việt Nam và nền tảng của tất cả luật hình sự trên thế giới, theo đó nếu phải sử dụng chứng cứ gián tiếp nhằm suy đoán hành vi thì chỉ có thể là suy đoán theo hướng vô tội.

3. Ngày 19/11/2007 các luật sư biện hộ đã gửi đơn thỉnh cầu triệu tập 17 nhân chứng, nhưng vì lý do này lý do kia, chỉ 5 nhân chứng dự phiên tòa phúc thẩm. Về phần nhân chứng Phạm Văn Trội bị công an cản trở đến tòa làm chứng mà tôi đã lưu ý Hội đồng xét xử khi bắt đầu phiên tòa sáng nay và yêu cầu phải có biện pháp giải quyết vấn đề này, nhưng tôi chưa thấy Hội đồng xét xử có ý kiến gì cả. Đó là một sự việc nghiêm trọng, có dấu hiệu vi phạm pháp luật.

Đối với những nhân chứng không có mặt tại đây, chúng tôi không thể trực tiếp lắng nghe lời khai của họ để đánh giá các chứng cứ khác. Do vậy tôi đề nghị Hội đồng xét xử không được sử dụng các tài liệu mà họ là tác giả hoặc các công việc mà họ làm như những chứng cứ để buộc tội hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân.

Lưu ý, 17 nhân chứng mà các luật sư thỉnh cầu triệu tập bao gồm:

(1) Phạm Sỹ Nguyên (vắng mặt)
(2) Nguyễn Xuân Đệ (vắng mặt)
(3) Trần Thanh (có mặt)
(4) Nguyễn Thị Hương Lan (vắng mặt)
(5) Trần Văn Hòa (vắng mặt)
(6) Đồng Thị Giang (có mặt)
(7) Khổng Văn Thành (có mặt)
(8) Nguyễn Bá Trực (có mặt)
(9) Giáp Văn Hiếu (có mặt)
(10) Nguyễn Thanh Giang (vắng mặt)
(11) Dương Thu Hương (vắng mặt)
(12) Vũ Quốc Dụng (vắng mặt)
(13) Nguyễn Đình Thắng (vắng mặt)
(14) Trần Ngọc Thành (vắng mặt)
(15) Nguyễn Văn Lý (vắng mặt)
(16) Đỗ Nam Hải (vắng mặt)
(17) Hoàng Minh Chính (vắng mặt)

4. Vì những lý do nêu trên, tôi khẳng định rằng các chứng cứ trong Vụ án này không đủ để kết luận các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân phạm tội “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo Điều 88 của Bộ luật hình sự.

Phân tích

A. Yếu tố cấu thành tội phạm

1. Theo Điều 88, “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” là mục tiêu mà hành vi “tuyên truyền” nhắm đến. Tuy nhiên, thế nào là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” thì Điều 88 và cả Bộ luật hình sự đều không quy định và xác định. Do đây là một khái niệm không được luật pháp minh định nên cơ quan điều tra, Viện kiểm sát và Tòa sơ thẩm đã tùy tiện suy đoán hành vi của các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân.

2. Chỉ trích Đảng Cộng sản Việt Nam, các vị lãnh đạo cao cấp của Đảng và Nhà nước, thực trạng xã hội, dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam không thể được xem là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” vì những lý do sau đây:

(a) Không thể suy diễn theo hướng đồng hóa Đảng Cộng sản Việt Nam với Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, nếu không sẽ trái với Hiến pháp hiện hành;

(b) Bàn đến thực trạng xã hội không thể đương nhiên được suy diễn thành “chống”; và

(c) Bàn đến dân chủ và nhân quyền không thể được suy diễn thành “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” trừ phi nhà nước đó chống lại dân chủ và nhân quyền.

3. Chưa có sự thẩm định độc lập của bất kỳ cơ quan hoặc tổ chức độc lập nào về nội dung của các tài liệu tịch thu từ nhà và nơi làm việc của các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân để kết luận những tài liệu đó có nội dung “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” hay không.

Những cơ quan tham gia tố tụng đều không thể được xem là độc lập để thẩm định và đưa ra kết luận khách quan, hơn nữa cơ quan điều tra và Viện Kiểm sát không đương nhiên có quyền độc lập thẩm định và kết luận vì luật không quy định trao quyền như vậy.

Thiếu sự thẩm định khách quan cho thấy nhận định và kết luận của cơ quan điều tra và Viện Kiểm sát trong Vụ án này hoàn toàn có tính chất chủ quan và thiên lệch. Dựa vào kết luận của những cơ quan này để truy tố tội phạm và bị cáo, tôi hiểu vì sao Bản án sơ thẩm thiếu công bằng và sai lầm.

Nếu Hội đồng xét xử vẫn tiếp tục sử dụng các tài liệu đã nêu như là chứng cứ để buộc tội và xét xử, tôi đề nghị một sự tranh luận chi tiết giữa các luật sư chúng tôi và vị đại diện Viện kiểm sát thực hành quyền công tố đối với từng nội dung của các tài liệu đó tại phiên tòa phúc thẩm này để xác định xem thế nào là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”.

B. Thế nào là "chống nhà nước CHXHCN Việt Nam"?

1. Về phương diện pháp lý, chỉ có thể xem là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” nếu hành vi bị truy tố chống lại Hiến pháp hiện hành.

2. Liệu hành vi của hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân có thể xem là chống lại Hiến pháp hiện hành hay không? Tôi xin khẳng định hoàn toàn không, bởi lẽ:

(a) Đề nghị đa đảng không thể bị xem là trái với Hiến pháp.

Thật vậy, Điều 4 của Hiến pháp tuy khẳng định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với nhà nước và xã hội, song rõ ràng không nghiêm cấm việc lập đảng hoặc lập hội ngoài Đảng Cộng sản.

Để Hội đồng xét xử tham khảo, tôi xin cung cấp thông tin được báo Tuổi Trẻ số ra ngày 17/11/2007 đăng tải về việc Văn phòng thông tin Quốc vụ viện Trung Quốc vào ngày 15/11/2007 đã phát hành sách trắng mang tên “Chế độ chính đảng của Trung Quốc”, theo đó chế độ chính đảng trong tương lai gần tại Trung Quốc sẽ là chế độ hợp tác đa đảng và hiệp thương chính trị dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Như vậy đề nghị một thể chế đa đảng không đồng nghĩa với việc chống lại chế độ xã hội chủ nghĩa. Trường hợp đã nêu về Trung Quốc là điều mà Hội đồng xét xử cần suy nghĩ thêm và cân nhắc thấu đáo.

(b) Ủng hộ và tham gia các tổ chức chính trị khác cũng không thể bị xem là trái với Hiến pháp.

Thật vậy, Việt Nam chưa có Tòa án Hiến pháp nên không thể tùy tiện tuyên bố hoạt động của bất kỳ tổ chức nào là bất hợp pháp và trái Hiến pháp.

Cho đến nay vẫn chưa có bất kỳ phán quyết nào của tòa án các cấp xem xét một cách riêng biệt tính chất hợp hiến và hợp pháp của những tổ chức như “Khối 8406”, “Đảng Thăng tiến Việt Nam”, “Hội dân oan” và “Công đoàn độc lập”. Do đó, việc vội vã kết luận những tổ chức này là bất hợp pháp để từ đó suy đoán hành vi ủng hộ những tổ chức đó là chống nhà nước rõ ràng thiếu cơ sở pháp lý.

(c) Kêu gọi tôn trọng và bảo vệ nhân quyền và dân chủ càng không thể bị xem là trái với Hiến pháp.

Nội dung các tài liệu và thảo luận của các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân nhằm mục đích kêu gọi thực hiện các quyền công dân và nhân quyền được quy định tại Điều 69, 70 và 71 của Hiến pháp hiện hành, theo đó công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật; có quyền tự do tín ngưỡng; và có quyền được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự và nhân phẩm.

Chỉ trích và lên án những hành động thiếu tôn trọng hoặc vi phạm các quyền công dân và nhân quyền được quy định tại Điều 69, 70 và 71 của Hiến pháp không thể bị xem là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”; trái lại chỉ những hành động vi phạm quyền công dân và nhân quyền mới là chống Hiến pháp và do đó chống nhà nước.

C. Quyền tự do biểu đạt ý kiến và quan điểm cá nhân theo luật quốc tế

Nhà nước Việt Nam có bổn phận tuân thủ các điều ước quốc tế đã gia nhập hoặc công nhận, đặc biệt là các công ước của Liên hiệp quốc mà Việt Nam là thành viên. Luật pháp quốc gia cần phải được ban hành, sửa đổi, giải thích và thi hành theo quy định của các điều ước quốc tế đó.

Liên quan đến Vụ án này, tôi xin dẫn chiếu các quy định sau đây của luật pháp quốc tế mà Nhà nước Việt Nam phải tuân thủ, và tôi cũng đề nghị Hội đồng xét xử tôn trọng và ghi nhận bổn phận đó của Nhà nước Việt Nam trong bản án sẽ được tuyên:

1. Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (International Covenant on Political and Civil Rights) do Đại hội đồng Liên hiệp quốc thông qua vào ngày 16/12/1966, có hiệu lực từ ngày 23/3/1976 và Việt Nam tham gia vào ngày 24/9/1982, đã quy định quyền tự do biểu đạt ý kiến và quan điểm của cá nhân tại Điều 19 như sau:

“1. Mọi người đều có quyền giữ quan điểm của mình mà không bị ai can thiệp vào.

2. Mọi người đều có quyền tự do biểu đạt. Quyền này phải bao gồm cả sự tự do tìm kiếm, nhận và truyền đạt thông tin, ý kiến thuộc tất cả các loại không phân biệt ranh giới, dưới hình thức tuyên truyền miệng, hoặc bằng bản viết, in, hoặc bằng hình thức nghệ thuật, hoặc thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào khác tùy theo sự lựa chọn của họ.”

2. Cần lưu ý rằng trước khi bị bắt giam các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân vẫn đang hành nghề luật sư. Với tư cách là luật sư, họ có vai trò và quyền hạn được quy định trong bản Các Nguyên tắc cơ bản về vai trò của luật sư (Basic Principles on the Role of Lawyers) do Hội nghị Liên hiệp quốc lần thứ tám về phòng chống tội phạm và xử lý người phạm tội, tổ chức tại Havana từ ngày 27/8/1990 đến ngày 7/9/1990. Mục 23 của Các Nguyên tắc cơ bản về vai trò của luật sư quy định như sau:

“Cũng như những công dân khác, luật sư được hưởng quyền tự do biểu đạt, tín ngưỡng, kết giao và hội họp. Đặc biệt, họ phải có quyền tham gia vào các cuộc thảo luận của công chúng có liên quan đến luật pháp, quản lý tư pháp, việc đẩy mạnh và bảo vệ quyền con người.” (xem bản dịch trong sách “Quyền con người trong quản lý tư pháp” do Nhà xuất bản Chính trị quốc gia ấn hành năm 2000, tại trang 110)

3. Như vậy, hành vi mà các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân thực hiện thuộc phạm vi các quyền công dân, quyền chính trị và quyền về nghề nghiệp mà mọi nhà nước trên thế giới phải tôn trọng và bảo vệ. Sẽ được xem là vi phạm luật pháp quốc tế nếu nhà nước nào vi phạm hoặc cản trở việc thực thi các quyền đó mà thôi.

D. Lớp học về nhân quyền

Trong kế hoạch phổ biến sự hiểu biết chung và cơ bản về nhân quyền trên toàn thế giới, Cao ủy Liên hiệp quốc về nhân quyền đã khuyến khích các quốc gia, tổ chức phi chính phủ và nhóm xã hội tổ chức những lớp học về nhân quyền. Đây là một chương trình toàn cầu mang tên “Chương trình thế giới về giáo dục nhân quyền” (World Programme for Human Rights Education) được Đại hội đồng Liên hiệp quốc thông qua trong Nghị quyết số 59/113A ngày 10/12/2004. Với tư cách là thành viên của Liên hiệp quốc, Việt Nam lẽ ra phải thực hiện và bảo đảm việc thực hiện chương trình này.

Trên thực tế, các buổi thảo luận tại Văn phòng luật sư Thiên Ân được tổ chức trong khuôn khổ chương trình nói trên. Nội dung và tài liệu của những buổi thảo luận đó hầu hết chỉ liên quan đến vấn đề nhân quyền nói chung và vai trò của luật sư trong việc bảo vệ nhân quyền. Tôi xin nêu dưới đây nội dung của tập tài liệu mà cơ quan điều tra tịch thu (xem các Bút lục từ số 610 đến số 635):

1. Mục đích của chương trình tập huấn: đưa ra những hiểu biết cơ bản về nhân quyền;

2. “Nhân phẩm - nền tảng của nhân quyền”;

3. Xây dựng một xã hội dân chủ làm nền tảng cho sự phát triển nguồn nhân lực và nhân tài cho Việt Nam;

4. Đánh giá việc thực hiện dân chủ ở nước ta sau 20 năm đổi mới; và

5. Chương trình huấn luyện luật sư nhân quyền.

Cần lưu ý rằng tài liệu “Nhân phẩm - nền tảng của nhân quyền” của tác giả Đỗ Mạnh Tri đề ngày 20/4/2006 mà hồ sơ Vụ án đã nhắc đến nhiều lần (xem nội dung tại các Bút lục từ số 67/1 đến số 67/20) chỉ nêu khái niệm về quyền, cơ sở triết học của quyền, nhân quyền và nhân phẩm qua các thời đại.

Giảng dạy và thảo luận về nhân quyền và dân chủ không thể xem là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Nhà nước Việt Nam nếu không tổ chức được những lớp học về đề tài này thì cũng không thể ngăn cản hoặc cấm đoán công dân mình thực hiện chương trình phổ quát mà Liên hiệp quốc khuyến khích trên toàn thế giới, và càng không có lý do hoặc cơ sở pháp lý nào để bỏ tù những người đảm nhiệm công việc đó hoặc gán cho họ tội danh tuyên truyền chống nhà nước.

Có thể các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân đã công khai bày tỏ quan điểm và ý kiến riêng trái ngược với quan điểm chính thống mà Nhà nước Việt Nam đang tuyên truyền và thích nghe. Có thể suy nghĩ và nhận thức của họ tuy không xa lạ với hầu hết các dân tộc khác trên thế giới, nhưng lại đi trước so với tầm suy nghĩ chung của xã hội Việt Nam hiện tại và có vẻ trái với quan điểm chính thống, song không vì thế mà chúng ta có thể nghi ngờ ý định và động cơ của họ.

Cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt từng tuyên bố rằng “chính kiến khác nhau, ý kiến khác nhau là bình thường, và điều quan trọng là cần phải có đối thoại, nói chuyện với nhau một cách sòng phẳng” (xem bài trả lời phỏng vấn của Cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt dành cho Đài BBC ngày 17/4/2007). Ông cũng khẳng định “Tổ quốc là của mình, dân tộc là của mình, quốc gia là của mình, Việt Nam là của mình, chứ không phải là của riêng của người cộng sản hay của bất cứ tôn giáo hay phe phái nào cả. […] Có hàng trăm con đường yêu nước khác nhau. Tổ quốc Việt Nam không của riêng một đảng, một phe phái, tôn giáo nào”.

Hai vị Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân là những nhà yêu nước và chỉ có yêu nước họ mới dám dũng cảm nói lên một cách công khai và hòa bình quan điểm riêng của mình và tìm kiếm sự ủng hộ quan điểm ấy từ những người Việt Nam yêu nước khác, ngoài Đảng Cộng sản. Hành động của họ cần được khuyến khích vì đã dám đứng lên bảo vệ niềm tin của mình.

Chính kiến có thể khác song dứt khoát không thể bị quy chụp khi xét đến ý định và động cơ. Vấn đề là liệu bắt giam họ có thể làm cho thực trạng xã hội mà họ lên tiếng tốt hơn không và liệu có dập tắt được những tiếng nói yêu nước khác hay không? Thực tế đã chứng minh rằng không.

Nếu tại một nơi nào và ở một thời điểm nào mà luật pháp xem lòng yêu nước là tội phạm, thì thay vì trừng phạt những nhà yêu nước, hãy thay đổi luật pháp ấy.

Kết luận và đề nghị

Thưa Hội đồng xét xử, vì những lý lẽ nêu trên, tôi với tư cách là luật sư biện hộ cho hai đồng nghiệp của tôi là Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân, kết luận rằng không một điều luật hiện hành nào của Việt Nam tạo ra hoặc hội đủ cơ sở pháp lý để kết tội và kết án họ. Họ vô tội một cách đương nhiên.

Do vậy, tôi đề nghị Hội đồng xét xử hãy tuyên trả tự do cho hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân, đồng thời trả lại tài sản của họ. Việc trả tự do cho hai vị luật sư này sẽ tôn vinh nghĩa lớn và trí tuệ nhân bản của dân tộc Việt Nam, mà Nguyễn Trãi đã từng nói trong “Bình Ngô Đại Cáo”:

“Mang đại nghĩa để thắng hung tàn
Lấy trí nhân để thay cường bạo”

Tôi xin chân thành cám ơn Hội đồng xét xử đã lắng nghe ý kiến của tôi

Bên ngoài một phiên tòa "công khai": Ngăn cản, hành hung thô bạo




Mờ sáng ngày 27/11/2007, từ khắp nơi, trên mọi tuyến đường, từng đoàn dân oan và các nhà dân chủ đồng loạt kéo về địa chỉ 48 Lý Thường Kiệt, Quận Hoàn Kiếm Hà Nội để tham dự phiên tòa xử phúc thẩm LS Lê Thị Công Nhân và LS Nguyễn Văn Đài. Theo thông báo thì phiên tòa này sẽ được xử một cách công khai và mọi người đều có thể vào tham dự nếu có mang theo giấy chứng minh nhân dân.

XỬ CÔNG KHAI, NHƯNG...

Cũng từ rất sớm … mọi tuyến đường gần sát cổng tòa án đều bị chặn bởi lực lượng công an, họ còn dựng hàng rào để ngăn cản và dồn dân ra xa cổng tòa án. Từ khoảng cách ban đầu là 100m, họ tiếp tục dồn đẩy dân chúng ra đến 300 - 400m. Bà Trần Thị Lệ - thân mẫu của LS Lê Thị Công Nhân kể lại: “Bà con cũng kéo đến trước cổng phiên tòa rất đông để ủng hộ và hổ trợ tinh thần cho người thân của LS Đài và LS Công Nhân đều bị công an chìm công an nổi đuổi đi ra xa khỏi khu vực. Ngay cả con đường đi lên phòng xử họ cũng đã dàn ra tất cả các loại máy, máy về an ninh nghĩa là có máy hồng ngoại để soi tất cả các thứ như khoa an ninh của sân bay vậy. Còn điện thoại thì chắc cũng sẽ bỏ lại như lần trước thôi. Và không có một thông tin liên lạc nào từ trong ra ngoài cả. Xe chở Nhân với Đài đã đến từ lúc 7 giờ kém 10”. Anh Nguyễn Duy Thông, một người dân cho biết từ 3h sáng anh đã phải rời khỏi nhà để tham dự phiên tòa. Một ngày trước đó, an ninh đã đến và chốt tại khu vực nhà anh đang ở. Tranh thủ lúc họ sơ hở, anh đi bằng ngỏ tắt và luồn lách để có mặt tại phiên tòa sáng nay. Nhưng vẫn không có cách nào đến sát cổng tòa án được vì những hàng rào ngăn cản. Cô Lê Thị Minh Tâm - em ruột LS Công Nhân nói: “Hàng rào an ninh phiên tòa này nằm ở 1 nằm ở 1 vị trí ngã ba. Bọn em bị dồn đến xa cổng phiên tòa khoản 500m. Em đếm ở cả ba góc phố có khoảng độ 50 nhân viên an ninh và trước cửa tòa án thì gần 50 nhân viên an ninh nữa. Trong gần 200 người đó, em chỉ thấy có lác đác vài người mặc sắc phục thôi còn lại là thường phục. Khi mà xô đuổi bọn em đi, người ta bảo người ta là nhân dân thì em bảo sao anh là nhân dân mà anh có quyền đứng đó còn chúng tôi thì không, người ta lại bảo là chúng tôi là nhân dân, nhưng chúng tôi có quyền. Người ta cứ nói ngang như vậy thì mình phải chịu vậy”. Về chuyện giấy mời tham dự phiên tòa cô Lê Thị Minh Tâm nói thêm: "em cũng không thể nào biết được lí do tại sao em không thể vào phiên tòa tham dự được. Sự thật, khi mẹ em lên tòa hỏi thì người ta trả lời thì bên Tòa Án người ta trả lời là do chỉ thị của bên An Ninh chỉ cấp một giấy “ra vào” dành cho mẹ em thôi, và họ cũng “không có quyền làm thêm những giấy mời khác”. Mẹ em hỏi tại sao đây là phiên tòa xử công khai thì ai cũng có thể vào được mà, người ta trả lời là nếu mà như vậy thì người nhà cứ đến.. nếu chúng tôi còn chổ thì chúng tôi sẽ sắp xếp cho vào. Sự thật thì nhà em hôm nay không có ai “ vượt” qua được “ vòng bảo vệ” để đến được tòa án đâu.và chỉ đứng tất cả ở phía bên ngoài và cách rất xa.. một khoảng độ 500m".

TS Nguyễn Thanh Giang từ rất sớm đã đón 1 chiếc taxi để phiên tòa để tham dự theo giấy mời của Tòa Án. Taxi đi được một đoạn khoảng 20 m thì bị lực lượng an ninh xuất hiện và ngăn cản. Thấy không thể làm gì khác hơn được, TS Nguyễn Thanh Giang phải kêu xe trở về nhà.

Anh Nguyễn Khắc Toàn cho biết đêm hôm trước lực lượng cơ quan an ninh đã “đóng chốt” trước cửa nhà anh. Và anh cũng không có cách nào để đến tham dự phiên tòa được.

Linh mục Phan Văn Lợi từ Sài Gòn cho biết: “Anh Đỗ Nam Hải bị công an ngăn cản đi ra Hà Nội để tham dự phiên tòa này” như một nhân chứng.

TRIỆT NHÂN CHỨNG !

Khi hỏi về anh Phạm Văn Trội - nhân chứng đã có giấy mời của tòa - anh Nguyễn Phương Anh đã thuật lại: “Tôi có nghe bác sĩ Phạm Hồng Sơn nói lúc anh Phạm Văn Trội có mặt ngay trước của tòa thì bị Công An họ bắt và nhét vào trong xe và chở đi đâu rồi không biết... Tôi nghĩ rằng phiên tòa này đã kết án chính họ chứ không phải kết án 2 vị luật sư trẻ Lê Thị Công Nhân và luật sư Nguyễn Văn Đài. Chúng tôi đề nghị phải trả tự do cho 2 vị luật sư …” .

ĐÀN ÁP THÔ BẠO VÀ CÔ LẬP CÁC NHÀ DÂN CHỦ

Như trong entry trước chúng tôi đã tường thuật, các nhà dân chủ đến tham dự phiên tòa đã bị lăng mạ, bắt giữ, ngăn cản và đánh đập rất thô bạo bởi đủ loại công an, an ninh thường phục và du côn giả danh dù họ hoàn toàn giữ thái độ ôn hòa. Ngay thân nhân của hai bị cáo, dù là nữ giới cũng bị hành hung; Cô Phạm Thanh Nhiên, người đến từ Hải Phòng nói: “Cô Trần Thị Lệ và chị Khánh vợ anh Đài đã lên từ sớm, còn tôi và Lê Thị Minh Tâm em gái của Công Nhân đang đứng ở bên ngoài cùng với một số người khác. Tại đây đã có một sự xô xát xảy ra giữa Minh Tâm và lực lượng bảo vệ (họ không mặc sắc phục mà chỉ mặc thường phục). Họ đã đẩy cô Minh Tâm ngã và đẩy luôn cả cô Trần Thị Lệ.. và họ cũng định giơ tay lên tát tôi khi tôi vào can thiệp và nói chuyện với họ rất lịch sự. Chúng tôi ở đây có số anh em khoảng chừng 20 – 30 người. Khi chúng tôi đến gần cổng tòa án thì họ xông ra ngăn chặn và xô xát không cho vào và bây giờ phải đứng cách xa khoảng 100 m.”

Một người dân đang đứng trước CA phường Trần Hưng Đạo cho biêt: “Hiện tại , tôi đang đứng trước phường CA. Trần Hưng Đạo. Nơi này cách xa phiên tòa xử 2 luật sư của chúng ta khoảng 1 căn phố. Tại CA Phường Trần Hưng Đạo này, hiện họ đang bắt giữ 09 dân oan cùng với các anh Nguyễn Vũ Bình, Ls Lê Quốc Quân và anh Lê Thanh Tùng. Theo tôi được biết tình hình bên trong phiên tòa không có gì khả quan lắm, hiện còn nhiều ghế trống, bên an ninh họ nói chỉ cần chứng minh thư và giấy tờ và còn chổ sẽ được vào nhưng hoàn toàn ngược lại. Còn tình hình hiện tại tại đồn CA này, LS Lê Quốc Quân bị bóp cổ và đầu anh còn bị đập vào thành xe và hiện tại đầu vẫn còn đau khi anh bị nhân viên an ninh đẩy lên xe như vậy. Còn anh Phạm Văn Trội, tôi cũng không biết họ đưa anh đi đâu và tình trạng của anh Trội hiện nay ra sao và như thế nào”

Khoảng 3h mấy chiều cùng ngày, khi liên lạc được với anh Nguyễn Vũ Bình thì được anh cho biết “tôi hoàn toàn không biết tại sao họ lại giữ tôi lâu như vậy. Tôi chỉ đang ngồi chơi trong đồn thôi còn CA chỉ làm việc một lúc sáng. Tôi bị bắt cùng với Lê Quốc Quân và Lê Thanh Tùng. Cả 3 chúng tôi hiện vẫn đang ngồi tại đồn và với cả mười mấy người dân oan nữa đấy. Tôi không biết khi nào tôi mới được thả ra, vì gần đến giờ đi đón cháu rồi. Những người quyết định thả chúng tôi ra thì không có ở đây, còn những người ở đây thì không quyết định được mà có hỏi thì họ cũng chẳng nói gì cả. Và thế là chúng tôi cứ ngồi ở đây chơi thôi. Họ không cho ăn, có Nguyễn Tiến Trung đến Quân đã nhờ Trung đi mua mấy hộp cơm cho mấy anh em ăn” .

Một số hình ảnh do Lê Thị Kim Thu chụp

DSC00235

6 giờ sáng ngày 27 tháng 11, bà Trần Thị Lệ lên xe đạp để đến tham dự phiên tòa xử con gái mình là LS Lê Thị Công Nhân

DSC00237

6:44AM sáng bà Trần Thị Lệ đến trước cửa tòa án. Ông Võ Văn Nghệ và bà Kỷ nói chuyện với bà Lệ trước khi bà vào tòa


DSC00239
Xe của cơ quan ngoại giao nước ngoài đến dự Phiên Toà

DSC00241
Lúc 8 giờ cô Lệ nghe điện thoại và Minh Khánh (vợ LS Nguyễn Văn Đài) - đứng thứ hai từ trái qua) đang chuẩn bị bước vào phiên Toà

DSC00252
Từ trái qua là Kim Thu - Thanh Nghiêm con nuôi của cô Lệ - Minh Tâm - Lệ Minh

DSC00255
Bà Vũ Minh Khánh, vợ LS Đài vừa bước ra khỏi Toà Án
DSC00243
Xe cảnh sát đậu cạnh lề đường ( dưới bảng hiệu Siêu Thị Ô Tô cũ ) những người đứng là công an PA . Công an Bộ

DSC00238
Công an bắt đầu tuần hành

DSC00253
Công an đang lôi kéo Luật Sư Lê Quốc Quân giải về đồn công an

DSC00240
Nhà dân chủ Phạm văn Trội bị Công an lôi kéo đưa về đồn
DSC00245
Áo ngoài của Minh Tâm (tay đang cầm điện thoại) bị rách một đoạn dài do công an sốc nách, lôi kéo

DSC00254
Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa đang đấu khẩu quyết liệt với an ninh. Mật vụ, an ninh chìm dầy đặc

DSC00248
An ninh chìm dùng camera lén quay phim, chụp hình

DSC00284
Đang chụp hình lưu niệm thì bên kia đường an ninh chìm chụp lại

DSC00267
Đoàn dân oan này đến xem tình hình dân oan bị bắt lúc sáng bị đưa về đồn công an phường Trần Hưng Đạo. Người đang nghe ĐT là Nguyễn Tiến Trung đã bay từ Sài gòn ra Hà Nội vào lúc 10 giờ 30 phút. Đi bên cạnh là Minh Tâm - em gái Công Nhân

DSC00275
Xe công an chực sẵn hai bên đường

DSC00278
Lúc 16 giờ công an dẹp chấn ngang đường. Chuẩn bị kết thúc phiên Toà

DSC00247
Chụp hình lưu niệm. Từ trái sang Nguyễn Phương Anh, ông Nghệ dân oan, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, Minh Tâm em gái Công Nhân, Bà Kỷ dân oan, Nhà Báo Nguyễn Vũ Bình, Thanh Nghiêm con nuôi của cô Lệ, 2 dân oan, bà cụ mặc áo màu tím là bạn của cô Lệ 20 năm, Chị Xuân dân oan.


DSC00282
Dân oan và nhà những dân chủ chụp hình lưu niệm

Visitor Map
Create your own visitor map!

Tường thuật nóng từ phiên tòa xét xử 2 luật sư Nguyễn Văn Đài & Lê Thị Công Nhân




Hôm nay, 27/11/2007 tại số 48 Lý Thường Kiệt, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội đã diễn ra phiên tòa phúc thẩm vụ xét xử hai luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân. Đây là vụ án gây dư luận rất lớn cả trong và ngoài nước.

Chúng ta cũng biết, vào tháng 03/2007, LS Nguyễn Văn Đài và LS Lê Thị Công Nhân đã bị bắt giam, bị khai trừ ra khỏi Luật sư Đoàn Hà Nội và các cơ quan truyền thông như Truyền hình, Truyền thanh, Báo chí cũng đua nhau lên án hai luật sư này dù họ chưa hề bị tòa tuyên án có tội (!). Mãi đến ngày 11/05/2007, tại phiên sơ thẩm, cả hai luật sư này đã bị khép vào tội “chống phá Nhà nước” theo điều 88 của bộ Luật Hình sự, bị tuyên án 5 năm tù giam và 4 năm quản chế cho LS Nguyễn Văn Đài và 4 năm và 3 năm quản chế cho LS Lê Thị Công Nhân. Cả hai luật sư đã kháng án. Sau nhiều “chuẩn bị”, hôm nay tòa xử phiên phúc thẩm.

Từ Hà Nội, phóng viên CLB Nhà báo Tự do đã có mặt ngay tại hiện trường. Sau khi tiếp xúc, phỏng vấn một số người, chúng tôi ghi nhận tình hình như sau:

Từ sáng sớm đã có hàng trăm người dân, các phóng viên báo chí nước ngoài, thân nhân của hai luật sư đến để tham dự phiên tòa xử công khai này. Nhưng thực tế gần như không ai, ngoại trừ mỗi gia đình thân nhân của hai luật sư (bị cáo) chỉ có một giấy mời tham dự. Nhiều người bất đồng chính kiến khác bị cô lập tại gia hoặc bị ngăn cản trên đường đến tòa án . Có rất nhiều công an, an ninh thiết lập nhiều vòng vây ngăn cản bất kỳ ai có ý định tiến vào khu vực bán kính 200m quanh tòa án. Các nhà ngoại giao và một số ít phóng viên quốc tế không được trực tiếp vào phòng xét xử, họ chỉ được theo dõi qua màn hình TV. Đã có những xô xát, hành hung và bắt một số người gồm có LS Lê Quốc Quân, Nguyễn Vũ Bình, Lê Thanh Tùng và 6 người dân oan khác bị bắt về đồn công an trên đường Trần Hưng Đạo. Khoảng 30 người dân đến xem bị bắt về 110 Cầu Giấy, địa chỉ Nhà Tiếp dân của Trung ương Đảng. LS Lê Quốc Quân bị bóp cổ, dập đầu vào thành xe hơi, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa bị đá mạnh vào hạ bộ. Riêng ông Phạm Văn Trội là nhân chứng cũng bị hành hung và chở đi. Khi nhân chứng Phạm Văn Trội bị xe công an chở đi, LS Lê Công Định có phản đối việc mang nhân chứng đi khỏi phiên tòa nhưng không được tòa đáp ứng.

2067754663_40e22bbc05
bà con dân oan tụ tập trước đồn công an phường Trần Hưng Đạo


Về thân nhân của các bị cáo mỗi người chỉ có 1 giấy mời duy nhất vào tòa án. 2 chị em gái của LTCN bị tống lên xe chở đến 110 Cầu Giấy ... và thả xuống. Hai cô đón xe ôm đi về lại hiện trường tòa án.

Phỏng vấn 1 ni sư trực tiếp chứng kiến

“Dân đến khoảng 60 người (3-4 đoàn). Công an mặc quân phục khoảng 100 người, mặc thường phục khoảng mấy trăm người. Họ đi dồn đuổi không cho bà con đứng xem. Khoảng 9h10 thì bắt một cô phụ nữ mặc áo xanh, một anh thì dẫm lên, một anh thì túm tóc dìm xuống. Bà thấy vậy hô lên "không được đàn áp phụ nữ, nếu người ta sai thì đưa về đồn giải quyết thế nào thì giải quyết". Ngay khi ấy người ta bịt mồm bà nhưng bà quơ tay phản đối thì họ bảo "nhà sư đi chỗ khác". Sau đó mọi người vẫn đứng xem rất hào hứng. Đến gần 11h trưa, công an đem 1 ô tô khách đến rồi lực lượng công an đến xô đẩy bà con lên ô tô, khoảng 30 người. Dân thấy thế tản ra rẽ vào các ngõ nên công an không dồn hết được. Sau hỏi lại thì biết là họ đưa đến 110 Cầu Giấy chỗ tiếp dân của Trung ương Đảng. Nếu cho thoải mái thì phải vài trăm người đến xem vì họ bảo ai cũng dự được thế nhưng lại toàn đàn áp không cho dự. Tôi đi ngang đồn Công an trên đường Trần Hưng Đạo mới biết thêm có khoảng chục người đang bị giữ ở đây và tình cờ cũng có 1 anh Luật sư đang bị sứt đầu mẻ trán ở đây này (là LS Lê Quốc Quân).

Tôi thấy anh này (Nguyễn Tiến Trung) đang giơ máy ảnh ra chụp thì công an không cho chụp. Phía ngoài đồn công an này cũng có khoảng 10 người khác. Chúng tôi được biết thì LS Lê Quốc Quân có mang theo một biểu ngữ bằng giấy "yêu cầu tòa xử độc lập"”.

2068544504_a4caa43163

Âm thanh phỏng vấn ni sư Thích Đàm Nghiêm

PV: Lê Thanh Tùng (Lê Ái Quốc)

PV: Nguyễn Vũ Bình

PV: Lê Thị Kim Thu + Nguyễn Tiến Trung

PV: 1 thường dân khác

Diễn biến phía bên trong phiên tòa, LS Đặng Dũng (một trong 5 năm luật sư biện hộ) cho biết :

“Trong phiên tòa chỉ toàn người của nhà nước và công an. Bên Viện Kiểm Sát có đề xuất giảm án mỗi người 1 năm, các luật sư biện hộ được trình bày tương đối suôn sẻ, LS Ng Văn Đài và Lê Thị Công Nhân được tạo điều kiện để tự trình bày tương đối thoải mái, các Thẩm phán và đại diện VKS giữ thái độ đúng mực. Tuy nhiên khoảng 10h30 tình hình hơi căng thẳng do đám dân, có tính đầu gấu, đấu tố, đã nhao nhao khoảng 5 phút mang tính đối nghịch với LS Đài và CN, nhưng LS Bùi Quang Nghiêm đã kịp thời đề nghị Tòa yêu cầu giữ trật tự". Riêng LS Đặng Dũng trình bày bị tòa ngắt lời nên LS đã phản đối và đề nghị Tòa cho ngưng việc trình bày để tiếp tục sau khi các LS khác phát biểu. Chiều nay Tòa sẽ tiếp tục các phần tranh luận với VKS trong đó sẽ có phần tự bào chữa của chính LS Đài và CN, cả hai LS Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân nói họ bị trừng phạt vì niềm tin của mình. Luật sư Lê Thị Công Nhân nói cô “luôn khuyến khích cuộc đấu tranh bất bạo động vì dân chủ”. Luật sư Nguyễn Văn Đài thì nói ông “chỉ có quan điểm khác với đảng Cộng sản Việt Nam”.

Tin giờ chót:

Sau buổi trưa thì VKS đề nghị giảm cho mỗi LS mỗi người 1 năm tù giam.
Đến chiều họ đề xuất có thể áp dụng án "treo hay gì đó" (nguyên văn lời của đại diện VKS) tuy nhiên sau khi nghị án họ đã tuyên án tù giam và giảm mỗi người 1 năm.
Theo chúng tôi thì đề nghị "treo hay gì đó" của VKS hoàn toàn khác với án tù giam (dù là đã giảm) mà Tòa đã tuyên. Kết thúc phiên tòa lúc khoảng 15h35 phút Thẩm phán Nguyễn Minh Mắn Chánh án tòa đã tuyên giảm án tù giam cho cả hai bị cáo mỗi người là 1 năm và giữ nguyên thời gian quản chế.

PVCLBNBTD

Ảnh trong phiên tòa chụp qua màn hình TV

2067755803_07e1bbacf1
xe cảnh sát dùng để hốt bà con
2067756711_4be03c06fc
bà con dân oan ngồi ngay trước tòa soạn báo "Tòa án nhân dân"
2067757999_a0026fa04e

2067760113_b14139d2fb
bà con dân oan ngồi ngay trước tòa soạn báo "Tòa án nhân dân"
2067765877_a37482542c

2067766753_824e8a3317

2067767859_f391217c61

2068545532_d30c7c6dc1
Sư thầy Thích Đàm Nghiêm đang tường trình sự việc

2068547014_38630e910c

2068547960_38c803623d
bà con dân oan tụ tập trước đồn công an phường Trần Hưng Đạo

2068553374_ca11b29856
con dân oan ngồi ngay trước tòa soạn báo "Tòa án nhân dân"

2068555316_70e2ba72f1
xe công an và người dân tụ tập

2068557706_266ca2beff
Công an đứng dày đặc tại các ngả đường

Visitor Map
Create your own visitor map!

Dân ta dễ bị dụ!




Uyên Vũ

Công ty nghiên cứu quảng cáo lớn nhất thế giới Nielsen vừa công bố một nghiên cứu đáng chú ý. Theo kết quả nghiên cứu đó, thì Việt Nam là một trong vài quốc gia tin vào quảng cáo nhất thế giới. Nước tin vào quảng cáo nhiều nhất là Brazil và Phillippines với 67% người tin.

Tại Việt Nam, có 64% người được phỏng vấn tin vào mọi thứ quảng cáo trên các phương tiện truyền thông. Theo đó thì dân Việt Nam tin vào quảng cáo theo kiểu truyền miệng, rỉ tai là 79%; tin theo phương tiện TV là 73%, còn tin vào quảng cáo trên báo chí là 72%.

Các phương tiện truyền thông qua mạng điện tử tuy mới mẻ và còn ít người sử dụng nhưng cũng chiếm “niềm tin” nơi dân ta kha khá, với những cách thức như thăm dò ý kiến qua mạng Internet, Email quảng cáo, tìm kiếm trên mạng có các tỷ lệ người tin tương ứng: 58%, 38% và 52%. Theo Nielsen thì những con số trên là rất cao so với các nước có nền công nghiệp quảng cáo phát triển như Bắc Mỹ và Tây Âu (nguồn: http://www.women-bds.com/english/Modules.aspx?file=details&ID=745).

Việc nước ta chiếm thứ hạng cao trong nghiên cứu trên có thể do một số nguyên nhân:

- Dân ta đặt niềm tin vào các phương tiện truyền thông rất lớn.

- Trình độ nhận thức, tư duy độc lập của đa số người dân còn quá kém. Ðiều này dẫn đến việc người dân lười suy nghĩ, chỉ quen có người nghĩ thay, nói giúp.

Thử phân tích các nguyên nhân trên ta có thể lý giải:

- Nước ta là nước nghèo, các phương tiện truyền thông hiện đại chỉ mới phát triển vài năm nay, trong khi các nước khác những phương tiện truyền thông như báo chí đã phát triển từ lâu đời; truyền hình của họ cũng phát triển trên 50 năm. Dân ta (không tính miền Nam trước 1975) từ một nước gần như sơ khai về công nghệ lập tức tiếp cận ngay với kỹ thuật mới mẻ nhất khiến ta choáng váng và đặt niềm “tôn kính vô bờ” với kỹ thuật.

- Cũng trừ miền Nam trước 1975, các phương tiện truyền thông đại chúng hơn 50 năm nay chưa bao giờ nằm trong tay người dân. Tất cả mọi phương tiện từ radio, báo chí, truyền hình và bây giờ là Internet đều nằm trong vòng kiểm soát, quản lý bởi nhà nước. Với những phương tiện mạnh mẽ, ngân sách khổng lồ và phương sách khôn khéo, mọi thông tin đều truyền từ trên xuống dưới theo hàng dọc, người dân là đối tượng cuối cùng tiếp nhận thông tin nên bắt buộc phải tin (không tin thì biết tin ai). Cứ thế, những món ăn tinh thần cho dân chúng đã được “nhai, nghiền, mớm” sẵn dân chúng chỉ việc nuốt. Tiêu hóa hoài những “thực phẩm” ăn liền kiểu này, mỗi khi gặp món ăn “nguyên chất” chưa qua nhào nặn chế biến người ta dễ bị sốc vì khác khẩu vị và khó tiêu hóa.

Ðến đây ta có thể hiểu, các doanh nghiệp sẽ mừng thế nào trước đám đông dễ bị dụ như vậy. Theo dõi các phương tiện truyền thông ta thấy hằng hà sa số những quảng cáo mà không ai kiểm chứng, những quảng cáo lừa bịp khoác lác “một tấc đến trời”, những “siêu sản phẩm”, của các đại gia giỏi quảng cáo tha hồ kiếm lời. Mỗi năm có biết bao nhiêu vụ kiện tụng vì chất lượng hàng không như quảng cáo, biết bao nhiêu vụ tiền mất tật mang vì hàng “rởm”. Cũng thế, trên phương tiện thông tin đại chúng còn biết bao nhiêu tin tức, bài báo sai sự thật vẫn đàng hoàng đăng tải và đa số dân chúng vẫn một mực tin tưởng, nếu có ai phản bác họ sẵn sàng xả thân ra bảo vệ chính cái sự dối trá, lừa bịp ấy.

Có lẽ chính vì thế, cũng theo một kết quả nghiên cứu quốc tế của tổ chức Gallup International (GIA) đầu năm 2007 cho thấy dân Việt Nam đứng đầu thế giới về mức độ lạc quan với 94% dân chúng tin vào tương lai tươi sáng, nhiều gấp đôi so với mức độ lạc quan trung bình của thế giới, bất kể việc Việt Nam nằm trong nhóm những nước nghèo thế giới.

Quảng cáo sai sự thật và thông tin dối trá, cả hai đang tiếp tay khai thác “niềm tin thơ ngây”, khai thác tính “lười suy nghĩ” của người dân. Bao giờ dân chúng mới “tỉnh ngộ”?

NguoiViet Online

Chủ làm, đầy tớ phá




Như thường lệ, cuối năm là dịp để các ngành, các cấp tại Việt Nam đua nhau báo cáo (láo hay thật cũng tùy nơi, tùy hoàn cảnh). Các cơ quan truyền thông liên tục hồ hởi về mức "tăng trưởng vượt bậc" của năm tài chính 2007. Nhưng một thực tế hiển nhiên khác là lạm phát "không thể kềm hãm" đã vượt qua mức tăng trưởng, (dân chúng, đặc biệt là những người nghèo đang lo xám mặt với cơm áo). Điều ấy có nghĩa chính xác là thụt lùi. Nguyên nhân có thể còn phải phân tích nhiều, nhưng nguyên nhân dễ thấy nhất là chính quyền đã quản lý kinh tế một cách sai lầm và tồi tệ. Xin giới thiệu vài phân tích do bạn Bat from hell gửi.

Chỉ số GDP (Gross Domestic Product) là chỉ số tổng sản phẩm nội địa của 1 lãnh thổ (ở đây là Việt Nam - còn gọi là tổng sản phẩm quốc nội khi áp dụng cho phạm vi 1 nước), trong 1 khoảng thời gian nhất định (thường là 1 năm), có được do công sức đóng góp của toàn dân (xem thêm ở đây), năm 2007, Việt Nam đang ráng phấn đấu đạt tăng trưởng GDP 8,5%

Chỉ số CPI (Consumer Price Index) là chỉ số tính theo phần trăm để phản ánh mức thay đổi tương đối của giá hàng tiêu dùng theo thời gian, và "trong rất nhiều trường hợp các quốc gia còn dùng CPI như đại diện cho thông số về lạm phát", mặc dù không phải bao giờ cũng đúng, hoặc chỉ phản ánh tương đối. Nhưng chỉ số này tăng hay giảm là do chính sách kinh tế của nhà nước, và 1 chính sách quản lý tồi tệ, hoàn toàn có khả năng phá hoại sức tăng trưởng GDP.

Chỉ số giá tiêu dùng (CPI) tăng 8,8% vào tháng 9/2007 so với cùng kì năm ngoái (tương đương 7,3% tính từ đầu năm
) ... đó mới là số liệu của tháng 9, và cũng chỉ là 1 số liệu thiếu chính xác vì chưa tính đến các yếu tố khách quan khác có thể làm tăng chỉ số này, và thật ra, giá của những hàng hóa thiết yếu như thực phẩm và lương thực đều tăng cao hơn CPI, lần lượt là 13,52% và 9,15%. Tài liệu này cũng gọi rõ vấn đề là lạm phát - chứ ko phải ... tăng chỉ số giá tiêu dùng CPI gì cả (đây cũng là 1 trò chơi chữ, kiểu dịch tả & dịch tiêu chảy cấp nguy hiểm có nguyên nhân từ vi khuẩn tả) - và xác định thêm :

"...lạm phát trên thực tế có lẽ không chỉ là 8 hay 9% mà có thể còn cao hơn. Theo số liệu của Tổng cục Thống kê, tổng mức bán lẻ hàng hóa và doanh thu dịch vụ tiêu dùng theo giá danh nghĩa 10 tháng năm 2007 tăng 22,7% so với cùng kỳ năm trước. Cũng trong giai đoạn nay, đầu tư tăng nhanh hơn so với tiêu dùng, đồng thời chi tiêu của Nhà nước chiếm một tỷ lệ tương đối ổn định. Điều này có nghĩa là tốc độ tăng tổng chi tiêu của nền kinh tế (theo giá danh nghĩa) phải cao hơn 22,7%.

Mặt khác, nếu đem cộng thâm hụt thương mại thực vào tốc độ tăng trưởng GDP thực, ta có tốc độ tăng trưởng nguồn cung thực vào khoảng 12-13%. Sự chênh lệch giữa tốc độ tăng tổng chi tiêu danh nghĩa và tăng trưởng GDP thực chính là tỷ lệ lạm phát, và vì vậy có lý do để lo ngại rằng lạm phát thực tế còn cao hơn mức công bố chính thức."

Có thể đặt vấn đề là tại .... giá thế giới tăng, Việt Nam còn nhập khẩu nhiều nên bị ảnh hưởng. Vậy xin hỏi là có công ty xuất khẩu nào của Việt Nam được hưởng lợi nhờ giá thế giới tăng không?

Như đã nói ở trên, GDP cao là kết quả lao động của nhân dân, nhưng các chính sách quản lý kinh tế tệ hại để xảy ra lạm phát thì lại của ... cán bộ đề ra, mà "cán bộ là đầy tớ của nhân dân". Vậy thì rõ ràng là chủ làm mà đầy tớ phá chứ còn gì nữa ?!?!?!

Bat from Hell

Không để chỉ số tăng trưởng GDP làm lạc hướng chúng ta!




Từ Trung Quốc nhìn về Việt Nam

Chỉ số tăng trưởng GDP rất cao của Trung Quốc (TQ) được duy trì trong nhiều năm liền đã khiến không ít người choáng váng khi nhìn lướt qua nền kinh tế khổng lồ này.

Tuy Chính phủ đã có những biện pháp quyết liệt để hạ nhiệt, nền kinh tế TQ năm nay vẫn đạt mức tăng trưởng GDP cao nhất thế giới, dự kiến 11,5%. Có thể tưởng như đây là một kỳ tích mà bất cứ quốc gia nào cũng mơ ước nếu không hiểu rằng đấy chẳng qua là một sự tăng trưởng nóng, cũng gọi là tăng trưởng không bền vững, có nghĩa là tăng trưởng kinh tế nhưng kéo theo rất nhiều điều tai hại mà chỉ số GDP, theo đúng định nghĩa của nó, không có nhiệm vụ phải báo cho ta biết. Hai trong những thiệt hại điển hình do tăng trưởng nóng gây ra mà GDP không phản ánh là ô nhiễm nguồn nước và ô nhiễm không khí. Năm 2004, Phó chủ tịch SEPA (Cục Bảo vệ môi trường quốc gia TQ) từng cho biết ô nhiễm môi trường hằng năm làm TQ thiệt hại khoảng 200 tỉ USD.

China Daily hôm 20.11 cho hay, Ngân hàng Thế giới vừa công bố một nghiên cứu có con số khiêm tốn hơn nhưng vẫn đủ sức gây choáng váng: ô nhiễm nguồn nước và ô nhiễm không khí mỗi năm tương ứng làm TQ thiệt hại khoảng 2% và 3,8% GDP, tổng cộng là 5,8% GDP, tương đương 100 tỉ USD. Đấy là chưa kể rằng ô nhiễm môi trường còn là tác nhân tàn phá sức khỏe và tuổi thọ của con người, vốn là những thứ quý giá không bao giờ có thể đo đếm bằng tiền được. Nhưng điều trớ trêu hơn là cũng theo đúng nội hàm của khái niệm GDP, nếu TQ bỏ ra một lượng tiền khổng lồ nêu trên để làm sạch nguồn nước và không khí thì toàn bộ chi phí (cũng chính là doanh số) của việc làm sạch này sẽ được cộng vào GDP, và chỉ số tăng trưởng GDP mỗi năm lại được tăng thêm 5,8% nữa!

Việc dùng chỉ số GDP cũng còn vấp phải nhiều sự xem xét và chỉ trích, đặc biệt khi bàn đến sự bất lực của nó trong việc phản ánh đầy đủ các hoạt động của nền kinh tế: Những hoạt động từ thiện hay tình nguyện, những việc ta tự làm như giặt quần áo, sửa sang nhà cửa, những việc mà các bậc cha mẹ ở nhà vẫn làm cho con em, những đóng góp tích cực vào chất lượng sinh môi do ngành trồng rừng mang lại cho xã hội mà không được trả tiền…, chắc chắn có đóng góp vào sự phồn thịnh quốc gia nhưng do không được định giá và mua bán trên thị trường nên cũng không được tính vào GDP. Những hoạt động khắc phục thiên tai thì lại được tính vào GDP trong khi sự tổn thất do thiên tai gây ra thì không phải là "nhiệm vụ" của GDP. Nếu chúng ta chặt rừng để lấy gỗ xuất khẩu thì doanh số bán gỗ được gộp vào GDP và làm chỉ số này tăng lên. Và khi lũ ống lũ quét xảy ra do rừng đầu nguồn bị tàn phá như tình hình miền Trung nước ta hiện nay, chúng ta lại phải chi một lượng tiền khổng lồ để xây lại trường học, dựng lại nhà cửa, sửa chữa hệ thống đường sá, kênh mương, khám chữa bệnh cho dân, và điều hàng vạn người tới vùng lũ để giúp dân khắc phục hậu quả. Tất cả chi phí cho những việc này đều sẽ được gộp vào GDP, theo đúng định nghĩa của chỉ số này. Chi phí để vận hành các trại cai nghiện, trại giáo dưỡng phạm nhân, chống đua xe, chống kẹt xe cũng sẽ được tính vào GDP trong khi nạn nghiện hút, tội phạm, hay tắc nghẽn giao thông là những thứ không ai mong muốn.

Cần phải khôi phục chỉ số GNP

Nói đến GDP tưởng cũng nên nhắc đến chỉ số GNP mà từ lâu rồi không mấy ai còn nghe nhắc. Bấy lâu, các bản báo cáo kinh tế định kỳ công bố rộng rãi thường chỉ nhắc đến GDP (gross domestic product - tổng sản phẩm quốc nội), là giá trị tính bằng tiền của tổng hàng hóa và dịch vụ sản xuất ra trên lãnh thổ Việt Nam trong khoảng thời gian một năm. Theo định nghĩa, những thứ do người nước ngoài tạo ra trên lãnh thổ Việt Nam đều được gộp vào GDP của Việt Nam hết. Khi chúng ta thu hút ngày càng nhiều đầu tư nước ngoài thì phần đóng góp tuyệt đối và tương đối của nước ngoài vào GDP của Việt Nam ngày càng tăng lên, tức là phần GDP mà người Việt được hưởng sẽ ngày càng nhỏ đi về tỷ lệ phần trăm. Nhưng chỉ số GDP chỉ lạnh lùng cho biết trên lãnh thổ Việt Nam trong năm qua toàn bộ hàng hóa dịch vụ cuối cùng được tạo ra và được mang ra trao đổi có giá trị bao nhiêu mà không cho biết bao nhiêu phần trăm trong đó sẽ dành cho người Việt ta.

GNP (gross national product - tổng sản phẩm quốc dân) là tổng giá trị hàng hóa và dịch vụ do người quốc tịch Việt Nam sản xuất ra trên lãnh thổ Việt Nam và cả ngoài Việt Nam nữa trong khoảng thời gian một năm. Chỉ tiêu này sẽ cho biết rõ thu nhập bình quân năm mà mỗi người quốc tịch Việt Nam được hưởng là bao nhiêu. Nhưng từ lâu lắm rồi các báo cáo định kỳ không còn nhắc đến chỉ tiêu này và giới truyền thông khi đưa tin về các báo cáo cũng không còn nói đến nó.

Ở các nước phát triển, GDP và GNP thường cách nhau không xa vì phần của nước ngoài sản xuất tại một nước nào đó cũng "xêm xêm" với phần do dân nước đó sản xuất ra ở nước ngoài, và để cho tiện lợi người ta chuyển sang dùng GDP, Mỹ cũng đã chuyển sang dùng GDP kể từ 1991 "chỉ để cho giống với những nước châu Âu khác". Nhưng đối với những nước đang phát triển, đầu tư rất ít ra nước ngoài mà nhận rất nhiều đầu tư của nước ngoài như Việt Nam thì GNP bao giờ cũng thấp hơn GDP nhiều, đầu tư nước ngoài càng lớn thì khoảng cách GDP-GNP càng xa ra, và việc dùng chỉ tiêu GNP bên cạnh GDP vẫn còn hết sức cần thiết. Và đối với nhân dân tăng trưởng GNP bao nhiêu phần trăm chắc chắn quan trọng hơn là tăng trưởng GDP bao nhiêu phần trăm.

Cần xây dựng nhiều chỉ số phản ánh chất lượng của nền kinh tế

Tuy còn nhiều khiếm khuyết, GDP vẫn là một phát kiến quan trọng của kinh tế học hiện đại và là một trong những chỉ số then chốt giúp ta hình dung về thực trạng nền kinh tế để có biện pháp thích hợp điều khiển nó. Điều quan trọng là bên cạnh cái chỉ số rất dễ đánh lạc hướng chúng ta đến mức từng bị kết tội là "lá chắn che chở cho hành vi hủy hoại sinh môi" này, cần phải xây dựng và sử dụng những chỉ số an ninh kinh tế, chỉ số an sinh xã hội, chỉ số bảo vệ môi trường, chỉ số năng suất lao động, v.v... Và ở một nước đang phát triển như Việt Nam, trong khi dùng chỉ số GDP cho tương đồng với các nước đã phát triển, chỉ số GNP vẫn còn cần thiết và nhất thiết phải được nhắc đến trong những báo cáo vĩ mô về nền kinh tế đất nước.

Hải Văn

Thanh Niên Online

Thông tin khẩn gửi đi từ huyện Lắk


Lúc 12 giờ trưa hôm nay (23-11-2007), nhóm PV CLB NBTD trên đường đến huyện Lắk đã nhận được thông tin về một vụ bạo hành phụ nữ xảy ra tại số nhà 14 Lê Thị Hồng Gấm, phường Tân An, TP Buôn Ma Thuột. Nạn nhân là chị Nguyễn Thị Lệ Thuỷ bị người chồng tên Sơn đánh đập suốt hai ngày nay. Người chồng nhiều lần tra tấn vợ cả ngày lẫn đêm, anh ta nhốt vợ trong phòng không cho ra ngoài và hăm doạ sẽ giết vợ rồi tự sát nếu gia đình bên vợ báo cho công an.

Hai anh em Sơn thi nhau đánh đập chị Thủy tàn nhẫn, rồi còn dí tàn thuốc lá vào mặt nạn nhân nạn, xát muối ớt vào vết thương, thậm chí vào cả chỗ kín của Chị Thủy. Đánh đập chán tay xong, anh em Sơn không cho chị Thủy nằm mà bắt ngồi không cho ngủ đã hai ngày hai đêm. Chị Thuỷ kêu cứu nhưng không ai dám đến cứu.
Đề nghị các cơ quan CA vào cuộc sớm để giải cứu chị Thuỷ. Thông tin mới nhất vào lúc 13h chiều nay chúng tôi nhận được chị Thuỷ vẫn chưa được thả và tình trạng sức khoẻ đang nguy hiểm, có thể lâm nguy đến tính mạng.
Tin cập nhật: Lúc 15g15, vì đã đến huyện Lắk, chúng tôi có nhờ người đến báo công an phường Tân An. Nhưng công an phường trả lời rằng đây là vụ việc trong gia đình. Khi nào gia đình có đơn trình báo thì công an phường mới can thiệp (!).
PV CLB NBTD

Đêm khai mạc lễ hội Cồng Chiêng Tây Nguyên

Ban Mê Thuột và Lễ hội Cồng chiêng Tây Nguyên

Nhận được tin sẽ có Lễ hội Cồng Chiêng Tây Nguyên diễn ra tại thành phố Buôn Mê Thuột và khu vực du lịch sinh thái bản Đôn, sau khi cồng chiêng Tây Nguyên được UNESCO công nhận là Kiệt tác Truyền khẩu và Di sản Phi vật thể của Nhân loại. Quy tụ khoảng 30 đoàn cồng chiêng của các tỉnh Việt Nam và bè bạn thế giới như các nước Pháp, Lào, Hàn Quốc... Lễ hội diễn ra từ 21.11 đến 24.11. Đây cũng là một ngày hội lớn của khắp núi rừng Tây Nguyên, và các sự kiện văn hoá nghệ thuật liên hệ đến Tây Nguyên. Nhóm phóng viên trong CLB Nhà Báo Tự Do ban Du Lịch đã có mặt tại thành phố Buôn Mê Thuột vào chiều 21-11 để kịp thời ghi lại những khoảnh khắc trước khi khai mạc lễ hội sẽ diễn ra lúc 8 giờ tối.

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Địa điểm diễn ra buổi lễ khai mạc lễ hội cồng chiêng Tây Nguyên. Đó là Biệt Điện Bảo Đại, bảo tàng văn hoá dân tộc tỉnh Daklak

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Những lão tượng đang tiến vào bảo tàng
Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Nghiêm trang như đoàn quân

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Đang đi vào bảo tàng

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Và....tặng vật từ các lão tượng.
Đêm khai mạc
Ngay trong đêm khai mạc lễ hội Cồng Chiêng, hàng ngàn người dân chen chúc nhau để được vào bên trong khuôn viên toà bảo tàng văn hoá dân tộc(Biệt điện Bảo Đại). Vì có sự ưu tiên cho những vị khách mời và các đoàn đại biểu các tỉnh, thế nên tất cả các cổng đều đóng kín như bưng. Mãi đến 8h tối, cổng bảo tàng mới được mở ra.
Với sự góp mặt của khoảng 30 đoàn cồng chiêng đến từ các tỉnh và nhất là có sự hiện diện của đoàn Hàn Quốc và Quốc Gia Lào, đã đem lại sự hoành tráng, đa dạng cho buổi lễ khai mạc.
Lễ hội được chia làm 2 phần: Giới thiệu các đoàn cồng chiêng và phần ca múa nhạc.
Đoàn vũ nhạc Hàn Quốc dường như được sự ưu tiên hơn cả, khi họ chiếm cả sân khấu khoảng gần 10 phút, trong khi đó, những đoàn khác ở trong nước chỉ được giới thiệu vắn tắt.
Cũng trong lễ khai mạc, còn mời những ca sỹ nổi tiếng như: Y Zắc, Y Moan, Trọng Tấn, Long Nhật, nhóm Mặt Trời Đỏ...Nhưng trên hết vẫn là giọng ca của Y Moan với sự góp mặt của dàn nhạc giao hưởng Tp Hồ Chí Minh. Đặc biệt là tác phẩm mới của Nguyễn Cường nhằm giao thoa giữa dàn khí nhạc phương Tây với dàn cồng chiêng Tây Nguyên. Nổi bật trong những ca khúc mang âm hưởng Tây Nguyễn vẫn là Nguyễn Cường.
Nhưng có sự hơi “lệch pha” đó là việc mời ca sỹ Long Nhật hát những bản tình ca của Phan Huỳnh Điểu như: Ở hai đầu nỗi nhớ vàThư tình cuối mùa thu, nó không hợp với không khí. Chất rock của Tây Nguyên không phù hợp với sự ẻo lả của ca sỹ cũng như những tác phẩm mà anh trình bày. May sao, cuối chương trình cũng được “vớt vát” chút nào với tác phẩm của Trần Tiến qua giọng ca của ca sỹ Phạm Anh Khoa với hai nhạc phẩm “ Ngựa ô thương nhớ” và “ Ngọn lửa cao nguyên”. Anh đã làm sống lại hào khí của Tây Nguyên.

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Sân khấu diễn ra buổi lễ. Quá hoành tráng và trang trọng.

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Đoàn múa nhạc Hàn Quốc
Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Đoàn ca múa nhạc tỉnh Daklak
Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Y Zắc, đứa con cưng của buôn làng Tây Nguyên
Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Y Moan, giọng ca đặc biệt của dòng rock
Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Phần trình diễn của nghệ nhân, kết hợp với dàn giao hưởng từ nhạc viện Tp Sài Gòn

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do 2 cô gái trong nhóm Mặt trời Đỏ

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Tiết mục trình diễn trang phục 54 dân tộc
Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Y Moan cùng với những người con của mình.

Bài viết: Mr Thiên Sầu

Hình ảnh: Điếu Cày (Hoàng Hải)

Biên tập: Hà Vũ Trọng