Phần 1 : Lòng yêu nước bất diệt khi Tổ Quốc lâm nguy
Có lẽ chưa bao giờ lòng yêu nước của tất cả mọi từng lớp trong xã hội và đặc biệt là giới trí thức trẻ như thanh niên - sinh viên lại dâng trào đến mạnh mẽ và quyết liệt đến vậy. Vì sao ư? Chính vì tất cả mọi người đều phẫn nộ trước sự lộng hành và bành trướng lãnh thổ của Bắc Kinh - vốn từ lâu là một người bạn " môi hở răng lạnh" của Việt Nam ta. Và phẫn uất vì sự im lặng và thái độ phản đối một cách yếu ớt của chính phủ. Nên họ đã xuống đường biểu tình để bày tỏ thái độ phản kháng của mình trước sự việc Trung Quốc đã lấn chiếm Hoàng Sa - Trường Sa
Liên tục mấy ngày trước đó, YIM của tôi và các bạn đều nhận rất nhiều lời kêu gọi, nội dung ấy của những YH ấy là như sau
"Hãy phản đối việc Quốc vụ viện TQ vừa phê chuẩn thành lập TP hành chính Tam Sa thuộc tỉnh Hải Nam, trực tiếp quản lý ba quần đảo Hoàng Sa, Trung Sa và Trường Sa. Đúng 9h, Chủ nhật, ngày 09/12/2007, tổ chức biểu tình hòa bình. Tai TPHCM: Tổng lãnh sự quán CHND Trung Hoa, số 39 Nguyễn Thị Minh Khai, Q1.
Tại Hà nội: Đại sứ quán CHND Trung Hoa, số 46 Hoàng Diệu. Khi đi mang theo biểu ngữ, quốc kỳ".
...
Chúng tôi cũng có mặt để ghi nhận và hưởng ứng lời kêu gọi trên bằng cách cùng có mặt với giới trẻ Sài Gòn xuống đường.
Chúng tôi có mặt trước Nhà Văn Hóa Thanh Niên khá sớm, lúc đó còn rất vắng vẻ ... Đối diện với NVHTN - phía bên kia tòa Lãnh sự Trung Quốc chỉ có 2 anh công an. Mọi việc vẫn bình thường như không có chuyện gì sắp xảy ra.
Cá nhân tôi vẫn tưởng " tin biểu tình" chỉ là tin vịt và định quay xe trở về nhà.. Bổng nhiên tôi nhận được phone của người bạn báo tôi biết phải chạy ra ngay NVHTN. Quay xe trở lại, vội vã đi tìm chổ gởi xe tôi dần dần tiến đến trước cổng NVHTN. Lúc này, tôi đã thấy rất đông người tụ tập trước đó..nhưng hoàn toàn không biết họ là ai cả. Nhưng tôi đã thấy có một số người cầm cờ tổ quốc đứng đó. Linh tính cho tôi biết... sắp sửa xãy ra điều gì đó rồi chăng.
Và sự thật là như vậy, đúng như sự dự đoán của tôi. Bỗng nhiên một thanh niên bình thản trải 1 lá cờ ra ngay trên vỉa hè trước lề đường của NVHTN một là cờ của Trung Quốc, rồi anh ta điềm nhiên ngồi lên. Vài người khác chuyển lá cờ ra gần mé đường và hè nhau đạp lên. Hai thanh niên xung kích quanh quẩn gần đó vội chạy đến ngăn cản thì 1 thanh niên khác giắt một góc lá cờ vào cạp quần rồi băng qua đường, lá cờ TQ bị kéolê giữa lòng đường xen giữa hàng xe cộ. Lại thấy 2 bộ sắc phục nhào đến kè 2 bên và xô đẩy thanh niên này vào cổng NVHTN. Thế là bao nhiêu cặp mặt đều đổ đồn vào đó. Và cũng không biết từ đâu mọi người đã ùa ra đứng trước cổng NHVTH . Mang theo bên mình là nhưng băng-rôn, khẩu hiệu như : Đả đảo Trung Quốc, Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam ... Các hình ảnh về quần đảo Hoàng - Trường Sa .. và trên tay một số người là lá cờ của tổ quốc Việt Nam. Theo tôi nghĩ, có lẽ họ cũng giống như tôi, đã có mặt từ rất sớm nhưng lại " lảng vảng" ở đâu đó " âm thầm quan sát" tòa nhà của Lãnh sự Quán Trung Quốc. Việc trải dài lá cờ và có một số người đứng dẫm chân lên lá cờ cũng như là " phát súng nổ" để mở màn cho cuộc biểu tình tự phát này. Và dù không biết ai là ai , nhưng chúng tôi đã nhận dạng ra nhau trong tình yêu nước nồng nàn.
Nhanh chóng gia nhập vào đoàn người, chúng tôi tiến đến gần các em sinh viên. Song song lúc đó chúng tôi bị lực lượng bảo vệ của NVHTN đuổi không cho phép chúng tôi đứng biểu tình trước cửa. Và đoàn người sau khi đã hội ý .. tất cả mọi người đã kéo về góc bên kia đường nơi đối diện với lãnh sự quán Trung Quốc.
Và lực lượng tham gia biểu tình .. mỗi ngày một đông thêm.
Đối diện trước lãnh sự quán Trung Quốc, mọi người đã giăng cờ xí, băng rôn các hình ảnh và khẩu hiệu và đồng thanh hô thật to
" Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam "
" Trả lại Hoàng Sa , trả lại Trường Sa
" Đã đảo Trung Quốc "
" Việt Nam muôn năm "
Và sau đó, những bài hát lại vang lên một cách mãnh liệt, như tất cả lòng yêu nước và sự phẩn uất này đều dồn vào trong từng câu , từng lời của bài hát : " Quốc ca" " Dậy mà đi" " Lên Đàng" , " Như có bác trong ngày vui đại thắng" " Nối vòng tay lớn"
Cuộc biểu tình diễn ra rất " ôn hòa" nhưng khí thế của mọi người rất sục sôi ... tất cả chỉ vì Hoàng Trường Sa thân yêu của chúng ta. Lòng yêu nước sự tự hào của một dân tộc " quật cường và bất khuất" trước " ngoại bang " này đã được kế thừa của 4000 năm văn hiến. Các em thanh niên - sinh viên và mọi người đã vào cuộc. Mọi người đến đây, " không ai bảo ai" hoặc " bị lôi kéo" bởi ai cả. Sự hiện diện của mọi người có mặt ngày hôm đó chỉ vì LÒNG YÊU NƯỚC thế thôi.
Đáp lại sự phẩn nộ chính đáng này của mọi người thì lực lượng an ninh, dân quân, CSTT và bảo vệ tòa nhà lại kéo đên đông nghẹt. Tôi đếm được chắc khoảng có hơn 200 người. Họ không có dấu hiệu trấn áp hay đàn áp cuộc biểu tình tự phát này.. nhưng mọi góc đường để đi vào Lãnh Sự Quán Trung Quốc đều bị phong tỏa lúc đó. Bốn góc đường đều bị lực lượng an ninh " trấn giữ" . Và mặc dù không cho những ai gia nhập vào đoàn người biểu tình nhưng đoàn người vẫn tìm cách nào đó len lỏi vào đám đông và hòa nhập cùng với mọi người đang đứng sẵn đó với đầy đủ những câu khẩu hiệu, băng rôn và cờ xí rợp 1 góc đường. Và số lượng người tham gia càng ngày đông hơn và nhiều hơn và đồng thanh hơn trong những tiến la to " Hoàng Sa là của Việt Nam, Trường Sa là của Việt Nam" ...
Trước thái độ phản kháng rất mạnh mẽ và quyết liệt của đoàn người biểu tình. Lực lượng an ninh đã cử người sang điều đình với các em thanh niên - sinh viên lúc đó. Họ đề nghị " giải tán". Nhưng các em vẫn "đồng tâm và đồng lòng " đứng tại đó vẫn hô to " đã đảo Trung Quốc". Thấy sự giàn xếp không " êm xuôi " Bên Công An đã cử người mang 1 cái bàn to đặt ngay trong đoàn người và đề nghị mọi người ký tên phản đối và sau đó nên giải tán cuộc biểu tình này. Tuy nhiên, lực lượng trí thức trẻ thanh niên - sinh viên ký tên phản đối thì đồng ý nhưng để giải tán cuộc biểu tình thì KHÔNG.
Điều không ngờ đối với cá nhân tôi là, các em đã lấy " lá cờ của tổ quốc" trải lên mặt bàn và thay nhau kí tên vào đó. Điều này thể hiện sự phẩn uất trong lòng các em thật mãnh liệt hơn bao giờ hết. Lá cờ tổ quốc còn đó, nhưng lá cờ này đã từ lâu rồi không còn bay phất phới trên Hoàng Đảo Trường Sa và Hoàng Sa nữa. Nhưng chỉ được 20 phút, có một công an bắt dẹp cái bàn đi! Hình ảnh xúc động nhất theo tôi là các em còn quấn lá cờ vào người để cho các bạn ký tên của mình vào. Hành động ký tên vào lá cờ lần này khác hẳn với việc ký tên vào lá cờ như những lần " ủng hộ seagames, hoặc ký tên vì công lý cho chất độc màu da cam." Hành động thì như nhau, nhưng ý nghĩa của nó " thật to lớn gấp bao nhiêu triệu lần". Dũng cảm thay những lời hô to đòi Trường Sa và Hoàng Sa đầy" bất khuất và can đảm này". Các em đã không sợ gì cả... ngay những khi đối diện với các em (phía bên kia đường khoảng mười mấy mét thôi) lực lượng an ninh " dày đặc" và đang "chỉa" các máy quay phim, chụp hình về các em. Nhưng lòng yêu nước, sự dũng cảm " vượt qua sợ hãi đã chiến thắng tất cả. Chỉ vì các em và chúng tôi những người có mặt trong ngày hôm đó chỉ thể hiện LÒNG YÊU NƯỚC trong tiềm thức của mỗi con người trước tình trạng tổ quốc " lâm nguy" vì mất " đất và biển" vào tay " ngoại bang".
Cuộc biểu tình ôn hòa này kéo dài và bắt đầu từ lúc 9h sáng và kéo dài đến hơn 12h trưa cùng ngày. Dưới cái ánh nắng gắt gao, mọi người đểu thấm mết. Lúc này, có kẻ ngồi người đứng. (Tôi thì khá thấm mệt) nên ngồi ở 1 góc. Nhưng phía đối diện với Tòa lãnh sự vẫn hô to và vang lên những tiếng hô " bất khuất này". Lúc này, đoàn người lại được tiếp vận 3 thùng nước của một người yêu nước nào đó. Bà con và mọi người chạy đến chỗ nhận nước. Nhưng lực lượng an ninh đã " ngăn cản không cho đem nước vào". Thế là số phận của 3 thùng nước phải " để lại" dưới chân của lực lượng an ninh lúc đó. Và mọi người chạy ra lấy nước đem vào uống để lấy sức hô hào tiếp.
Đỉnh điểm của cuộc biểu tình ngày hôm ấy đã buộc " lãnh đạo của Thành Phố" , " Đoàn Thanh Niên " phải xuất hiện để điều đình. Sau một hồi thương thảo với các em, với sự góp sức của nhạc sị Tuấn Khanh, các em đã đồng ý theo chân ông Nguyễn Thành Tài phó chủ tịch UBND Thành phố vào hội trường nhà văn hóa thanh niên để " chất vấn" về việc " mất lãnh thổ và lãnh hải này"
Phần 2 : Sự truy vấn quyết liệt của thanh niên sinh viên và những câu trả lời chưa thỏa đáng của lãnh đạo Thành Phố.
Bước vào hội trường A4 của Nhà Văn Hóa Thanh Niên. Lúc này khoảng gần 1h chiều. Dù đã rất mệt mỏi trước đó vì phải đứng hơn 3 tiếng đồng hồ đối diện với Lãnh Sự Quán Trung Quốc nhưng hầu như tất cả mọi người có mặt ngày hôm đó đều quên đi tất cả .. sự mệt mỏi và cái đói. Mọi người đã nhanh chóng kiếm một chổ ngồi trong hội trường và hội trường dường như " nóng" lên vì câu nói đầu tiên của ông Nguyễn Thành Tài – Phó chủ tịch UBND Thành Phố. Ông ta cho rằng chúng tôi (tất cả mọi người thật " bạo động" trong ngày hôm đó.
Khi ông Tài vừa nói xong câu này, phía hội trường … hình như lúc này đã đầy nghẹt người với hàng loạt cánh tay giơ lên. Và 1 em là nam sinh viên chạy đến chổ microphone của ông Tài và xin được nói.
Em khẳng định và phản biện như sau " Cuộc biểu tình sáng ngày hôm nay hoàn toàn rất hòa bình và diễn ra trong trật tự .. không một chút manh động hay là có bất kỳ hành động quá khích nào. Và đề nghị bác không được nói đến chữ " bạo động" ở đây."
Em vừa nói xong, cả hội trường như tán đồng bằng cách vỗ tay đồng loạt. Câu khẳng định này của em là đại diện cho câu trả lời của chúng tôi. Vâng, chúng tôi có mặt tại đây chỉ vì muốn thể hiện Lòng Yêu Nước của mình. Chúng tôi rất " ôn hòa" bằng chứng là không có để cho việc gì xấu xảy ra ngày hôm đó. Thậm chí, trứơc khi qua NVHTN các bạn trẻ đã thu gom rác, vỏ chai nước thật gọn ghẽ. Và nếu có " bạo động" chúng tôi không bao giờ đồng ý theo chân ông Tài vào hội trường này chỉ với mong muốn được nghe ý kiến của lãnh đạo thành phố trước sự việc kiện trên mà thôi. Một thanh niên khác phát biểu: "Có thông tin nói, cuộc biểu tình này do kẻ xấu giật dây lợi dụng kích động. Thưa các bác, chúng cháu chỉ vì yêu nước mà bày tỏ. Chúng cháu không phải là con nít". Hội trường vỗ tay rầm rầm.
Sau đó, đại diện cho cơ quan ngoại giao của nhà nước. Một bác nào đó (không rõ tên) đã lên nói với chúng tôi với đại ý như sau. " Vấn đề Hoàng Sa – và Trường Sa không giải quyết bằng vũ khí mà sẽ giải quyết trên phương diện ngoại giao giữa hai nước với nhau. Đồng thời về phía Việt Nam, Phát ngôn viên của bộ ngoại giao ông Lê Dũng cũng đã có họp báo để phản đối rồi. Và chúng ta có đầy đủ bằng chứng để chứng minh chủ quyền của chúng ta trên hai hòn đảo Hoàng Sa và Trường Sa này …."
Hình như " rất không hài lòng" và " đầy bức xúc" trước câu trả lời của vị đại diện cơ quan ngoại giao này. Lại cũng một em sinh viên lên hỏi " Cháu đồng ý với bác là ông Lê Dũng đã họp báo phản đối, nhưng chẳng lẽ chúng ta chỉ nói bằng cái miệng hay sao? Trung Quốc có nói với chúng ta bằng cái miệng không vậy thưa bác" .. một lần nữa lại hàng loạt cái vỗ tay vang lên rầm rộ cả hội trường như tán đồng cho câu hỏi của em.
Một em khác lại hỏi: " Bác là đại diện của bộ ngoại giao, vậy bác có biết Hoàng Sa và Trường Sa chúng ta có bao nhiêu đảo và quần đảo không ? Cháu không biết ( lúc này em quay sang hỏi các bạn và hội trường " các bạn có biết không" ? Và một câu trả lời đồng thanh hô to là KHÔNG để đáp lại câu hỏi của em ấy. Em nói tiếp " Bác không biết, tụi cháu không biết … thế thì tại sao nhà nước không công khai việc này? Tại sao chỉ có báo Tuổi Trẻ duy nhất nêu lên vấn đề Hoàng - Trường Sa mà thôi trong khi các báo chí khác lại im lặng. Không được "bịt" thông tin như thế chứ"
Lại những tiếng vỗ tay ầm ĩ, câu hỏi này của riêng em cũng như câu hỏi của mọi người ở đây. Tại sao lại có sự bưng bít thông tin này mà giới trí thức trẻ thanh niên – sinh viên nói riêng và toàn xã hội Việt Nam nói chung không có quyền được biết đến. Khi đất đai lãnh thổ là của chung của cả một dân tộc. "Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách". Quốc gia có biến loạn, bổn phận là những người công dân trong một nước đều phải được biết và có quyền được biết. Không thể bưng bít mãi một sự thật này.
Lúc này, tôi có cảm tưởng như đại diện lãnh đạo của TP " toát mồ hôi hột" trước những câu truy vấn đầy mạnh mẽ và quyết liệt này. Đáp lại câu hỏi của các em đại diện lãnh đạo của TP đã trả lời " rất chung chung" và dường như chẳng ăn nhập vào vấn đề mà các em đã hỏi. Ông Tài nói " Chúng ta có tổ chức đi du lịch ở Hoàng Sa và Trường Sa, và hiện tại chúng ta có khoảng 200 chiến sĩ đang đóng quân tại hòn đảo này với khoảng 50 chiến sĩ là đoàn viên …." Một câu trả lời chẳng ăn nhập gì với câu hỏi.
Trong lúc biểu tình trước đó, hình như có một bạn nữ nào đó " rất bức xúc " về việc an ninh đã ngăn cản không cho vào tham gia với đoàn biểu tình. Em cũng chạy lên xin được nói " Chúng cháu đến đây, để thể hiện lòng yêu nước của mình… tại sao lực lượng an ninh lại ngăn cản lòng yêu nước của chúng cháu .. khi ngăn chặn chúng cháu lại và không cho cháu vào tham gia cùng mọi người… Tại sao? Tại sao??" Em nói đến đây thì em đã bật khóc nức nở, tiếng khóc như nghẹn ngào cõi lòng của mọi người hiện diện ngày hôm đó. Lãnh đạo vội phân bua: "Không, cảnh sát chỉ gìn giữ trật tự, chứ không ai đuổi các bạn". Phía dưới hội trường hét lớn: "Không đúng, họ ngăn cản, họ đuổi về"... Và hàng loạt các câu hỏi truy vấn thật mạnh mẽ và thẳng thắn đến những người đại diện lãnh đạo ngày hôm ấy. Nhạc sĩ Tuấn Khanh phát biểu là anh cũng không ngờ, giới trẻ rất quan tâm đến tình trạng của đất nước.. thay vì phải đi vào các quán bar, karaoke hay quay quẩn bên gia đình vào một ngày chủ nhật đẹp trời như vậy. Thì các em lại đồng loạt có mặt trong ngày hôm đó để minh chứng cho sự quan tâm của các em về hiện tình đất nước.
Có một thanh niên tha thiết: "Cháu xin các bác, các chú, vì tương lai dân tộc. Hãy để lại cho chúng cháu một giang sơn nguyên vẹn". Vì các em là tương lai của đất nước là thế hệ sẽ kế thừa những gì mà các bậc cha chú đi trước đã để lại. Trước tình trạng Trung Quốc xâm chiếm lãnh thổ và lãnh hải của Việt Nam chúng ta các em đã mạnh mẽ truy cứu đến trách nhiệm của nhà nước .. và trông chờ những hành động quyết liệt của nhà nước về việc bảo vệ chủ quyền của hai hòn đảo này. Chứ không phải chỉ biết phản đối một cách yếu ớt như vậy. Các em đã thẳng thừng đề nghị tổ chức các buổi meeting hay biểu tình hoặc đi bộ để phản đối Trung Quốc. Mà cuộc biểu tình hay meeting hoặc đi bộ ấy phải được do Thành Đoàn tổ chức chứ không phải " tự phát" như ngày hôm nay. Ông Nguyễn Thành Tài đã hứa sẽ nhanh chóng tổ chức một cuộc meeting hoặc tuần hành, ông quay sang Bí thư Thành đoàn Tất Thành Cang và nói thêm "vấn đề này tất nhiên Thành đoàn sẽ đảm nhiệm". Rất nhiều cánh tay giơ lên xin phát biểu, rất nhiều tấm lòng đang sôi sục khi chỉ nhận được những câu trả lời chung chung, những luận điệu nghe phát chán. Bên cạnh tôi là một cô gái trẻ, cô ấy lắc đầu sốt ruột: "Toàn những câu phát biểu cũ rích".
Có lẽ, khi thấy các lãnh đạo của mình đang bị " vây" trong hàng loạt những câu truy vấn. Về phía lực lượng Đoàn Thanh Niên có vài người đã lên đỡ đòn:
" Việc mất Hoàng Sa, Trường Sa là do sự không đoàn kết trong nội bộ… vậy chúng ta phải giải quyết vấn đề trong nội bộ trước"
Và một lời phát biểu khác của đại diện Đoàn Thanh Niên …
" Đất mình thì chật, đường nhỏ .. kẹt xe nên không thể tổ chức biểu tình làm rối trật tự an toàn giao thông"
Tôi thật sự không hiểu trình độ của hai vị cán bộ đoàn ấy đến đâu mà lại phát biểu khá là ' hồ đồ" " và ngớ ngẩn" như vậy. Mới nghe vài lời phát biểu của 2 vị là đại diện phản ứng của em em bên dưới đã hô to " Xuống đi, xuống đi".
Trong lịch sử của chúng ta trong cuộc kháng chiến quân Nguyên , không phải Trần Quang Khải và Trần Quốc Tuấn vì " thù chung trước mắt" nên đã dẹp đi những " hiềm khích" cá nhân mà cùng đồng lòng đứng lên chống sự xâm lược của quân Nguyên đó sao?. Lịch sử của dân tộc còn đó, lẽ nào quí vị đại diện cho Thành Đoàn lại quên đi.... ?.Tôi hoàn toàn không thể hiểu nỗi có người mang tiếng là cán bộ của Đoàn Thanh Niên lại phát biểu như vậy.
Ở một câu khác , khi các em thanh niên – sinh viên đề nghị biểu tình … thì một cán bộ thành đoàn nào đó lại"vịn" vào cái cớ " đất chật, người đông và kẹt xe" . Một câu nói "vô ý thức" như vậy đã gây ra sự phẫn uất trong lòng các em và cá nhân tôi. Trước 2 sự kiện , một là chúng ta mất đi lãnh thổ và lãnh hải và hai là đất chất người đông… Thử hỏi vị cán bộ thành đoàn nào của đã phát biểu của ngày hôm ấy. Đất nước đang bị mất ... liệu chúng ta có còn chổ để còn thời gian để nghĩ đến những chuyện nhỏ nhặt như đường có chật hay không và xe có kẹt xe hay không.. ? Và khi biết nếu đất của chúng ta đã " chật" và " hẹp" thì ĐỪNG ĐỂ MẤT ĐI MỘT TẤC ĐẤT NÀO NỮA .
Có lẽ thấy mình " không có khả năng trả lời" trước những câu hỏi của lực lượng thanh niên – sinh viên . Nên cán đại diện lãnh đạo thành phố ông Tài đã quyết định ngưng lại cuộc " truy vấn " này bằng cách nói là . Sắp đến giờ của một chương trình gì đó sắp được quay trực tiếp tại hội trường và đề nghị ngừng cuộc trao đổi này. Các em vẫn kiên quyết không chấp thuận, đồng thời đề nghị với ông Tài cho tường thuật trực tiếp cuộc truy vấn này lên đài truyền hình. Có em hỏi :
" Tại sao sự việc Vàng Anh hoàn toàn không xứng đáng gì …mà đài truyền hình VTV lại dành ra hẳn 15 phút cho Vàng Anh"
Lúc này, Ông Tài có vẻ rất " nóng" nên đã hỏi chúng tôi..mọi người có mặt trong ngày hôm đó " Tại sao các bạn nói tôi tin, còn tôi nói các bạn không tin" ?? . Ngay lập tức có tiếng trả lời ông Tài : "Câu hỏi của ông cũng chính là câu trả lời. Chúng tôi không tin" . Có một thanh niên phản ứng khá thô bạo, anh ta đập tay xuống mặt bàn và la lớn "Các ông chỉ lo cho ghế của các ông, bọn tham nhũng". Lập tức có mấy người áp sát kéo anh ta đi, trong tay một người tôi thấy cây dùi cui. Mồ hôi tứa ra trên vầng trán ông Tài. Tất Thành Cang thì luôn cau mặt, cạnh đó có mấy người cố gắng bảo vệ ông Tài, có một người toan giựt micro trên tay một sinh viên, tôi cũng lao vội đến bấm máy chụp hình, người đó liền rụt tay lại, vẻ mặt gườm gườm. Các sinh viên đua nhau truy vấn, ông Tài thụt ra hàng ghế bên cánh gà ngồi xuống, Tất Thành Cang đứng phía trước ngăn chận. Trước áp lực đó, ông Tài đứng lên tuyên bố, trong tuần sau sẽ có một cuộc meeting " Hướng về Hoàng Sa, Trường Sa" và bên phía Thành Đoàn sẽ thông báo với báo chí và cơ quan truyền thông sau, các bạn trẻ áp sát ông Tài khá gay gắt và đề nghị cho biết sẽ thông báo trên kênh TV nào, báo nào??? Tất Thành Cang trả lời: "Dĩ nhiên trên báo của Thành đoàn - báo Tuổi Trẻ.
Sau khi ông Nguyễn Thành Tài & Tất Thành Cang lặng lẽ ra khỏi hội trường, vẫn còn những đám đông vây lấy cán bộ Thành đoàn để tranh luận. Có một cán bộ nói " Thành Đoàn không biết, không ngờ sự việc này để đối phó", tôi liền nói ngay: "Tại sao Sinh viên & Thanh niên biết mà Thành đoàn không biết và tại sao Thành Đoàn lại tìm cách "đối phó" với giới trẻ??". Anh ta sững người và tìm cách đổ vấy lên tôi: "Anh nói Thành Đoàn đối phó gì?", tôi trả lời: "Chính bạn nói Thành Đoàn không chuẩn bị để đối phó. Bạn nói chứ không phải tôi". Anh ta lảng đi ngay lập tức. Những vòng vây ấy chỉ giải tán khi hội trường mở nhạc thật lớn, không ai còn nghe được ai. Lúc ấy đồng hồ chỉ 14h20.
Thưa quý vị lãnh đạo, hiện tại chúng tôi chỉ muốn thấy " hành động" chứ không muốn nghe " lời nói". Cá nhân tôi cũng đã nói thẳng với Ông Tài. " Nếu Tổ quốc lâm nguy, quốc gia biến loạn không riêng cá nhân tôi mà tất cả mọi người thanh niên trẻ họ đang là những kiến trúc sư, kỹ sư và bác sĩ sẵn sàng cầm súng chiến đấu để bảo vệ sự sống còn của Tổ Quốc". Và các câu trả lời của Ông Tài hay đại diện lãnh đạo của nhà nước đã không làm thỏa mãn được tất cả mọi người đã có mặt trong ngày hôm đó.
Trong bài viết này, chúng tôi chưa thể lột tả hoàn toàn thái độ phản kháng quyết liệt và mạnh mẽ của các bạn trẻ thanh niên – sinh viên ngày hôm ấy. Tuy rằng, cuộc chất vấn chỉ kéo dài khoảng 1 tiếng 45 phút nhưng theo nhận định chung của tôi lần này các bạn sinh viên- thanh niên đã làm nên một " sự kiện lịch sử vào ngày 09/12/2007".
- Lần đầu tiên giới trẻ bày tỏ chính kiến một cách công khai, bất chấp dùi cui, bất chấp sợ hãi
- Lần đầu tiên giới trí thức sinh viên đã đặt thẳng những câu hỏi "gay gắt" về phía lãnh đạo về chủ quyền của lãnh thổ và lãnh hãi.
- Lần đầu tiên giới trẻ tuyên bố công khai ngay trước mặt nhà cầm quyền rằng truyền thông đã cố tình "bưng bít" thông tin.
- Đòi hỏi chính quyền phải hành động cụ thể và có thái độ cứng rắn hơn với Trung Quốc
Suốt ngày hôm ấy, đầu tôi luôn nang vang câu hát của các bạn trẻ ngày hôm ấy
' Hoàng Sa là của chúng ta …
Trường Sa là của chúng ta ….
Như một lời khẳng định để kết thúc bài viết này. Hoàng Sa – Trường Sa muôn đời là của Việt Nam chúng ta. Chúng ta không bao giờ KHUẤT PHỤC trước " NGOẠI BANG" nào đang lăm le tiến chiếm. Cám ơn các em - những trí thức trẻ - tương lai của dân tộc đã " mở màn" cho một sự kiện lịch sử trọng đại ngày hôm ấy. Sự kiện này , đã góp phần khẳng định vẫn còn đó những tấm lòng yêu nước, giới trẻ không thờ ơ với vận mạng dân tộc.
Chúng tôi cũng muốn gởi một thông điệp đến nhà nước Việt Nam là : "TẤT CẢ CHÚNG TÔI SẼ SẴN SÀNG HY SINH VÌ TỔ QUỐC ĐỂ BẢO TOÀN TRỌN VẸN GIANG SƠN TỔ QUỐC. HÃY HÀNH ĐỘNG ĐỂ KHỎI TỦI HỔ TRƯỚC TIỀN NHÂN" .
Uyên Vũ - Quỳnh Vy
Ảnh trên: Ông Nguyễn Thành Tài ngồi thụt bên hàng ghế cánh gà, ông đưa tay chỉ trách nhiệm về phía Tất Thành Cang ngay trước mặt.
xin tang nhung doa hoa hong than thuong den nhung anh chi em tre da gop cong cho cuoc bieu tinh duoc tieng vang den the gioi, va de khoi tui ho cha ong to tien da gay dung nuoc non, mot lan nua xin chuc cac anh chi em tre luon duoc chan cung da mem, va tiep tuc trong nhung ngay giong bao sap toi.....
Trả lờiXóaBão đã nổi lên! Vâng bão đã nổi lên rồi!
Trả lờiXóaĐại nghĩa sẽ thắng hung tàn
Chí nhân sẽ thay cường bạo!
thx anh...tuong thuat rat chi tiet...
Trả lờiXóaVa da dang bai ben Thien sau ve vde nay...nhung se dang lai bai cua anh
ràn rụa nước mắt khi đọc bài này
Trả lờiXóaTôi đã hết sức tiếc nuối vì đã không ở lại sau 12h trưa để chứng kiến lịch sử ...
Trả lờiXóaRất cám ơn UV và Quỳnh vy đã cho chúng tôi biết những tình huống thú vị này. Mới biết rằng các bạn thanh niên thực sự là trí thức hiểu biết về đất nước về quyền và trách nhiệm của mình khi đến với cuộc biểu tình. Ông Nguyễn Thành Tài, một trong số rất ít nhà lãnh đạo dám đối diện với thanh niên đã không thể giải đáp được những câu hỏi đơn giản của SV, có lẽ Ông đã phần nào hiểu được vì sao họ đã nói 1 cách thẳng thừng là không tin ông.
Chúng ta hãy chờ xem việc Ông Nguyễn Thành Tài đã hứa sẽ nhanh chóng tổ chức một cuộc meeting hoặc tuần hành và nói thêm "vấn đề này tất nhiên Thành đoàn sẽ đảm nhiệm" - hy vọng ông ấy không tự mình phủ nhận đã có một lời hứa trước những đại diện TƯƠNG LAI CỦA ĐẤT NƯỚC.
Các anh chị, Cảm ơn các thông tin trung thực. Nếu được ,các anh chị theo dõi trường hợp người bạn trẻ bị CA dẩy sau khi nhắc đến chữ tham nhũng.
Trả lờiXóaCó lẽ già rồi mà cảm thấy bất lực trước hiện tình đất nước nên dễ chảy nước mắt khi đọc bài này
Bài phóng sự rất hay, thông tin được chắt lọc rất tốt để nêu vấn đề, các trích dẫn giúp người đọc có cảm giác như đang xem TV cuộc họp.
Trả lờiXóaChỉ có một số điểm có thể khắc phục nếu là nhà báo làm việc trong điều kiện bình thường, vd hỏi tên cán bộ đại diện bộ ngoại giao (hình như là anh Quốc, cựu phó giám đốc sở ngoại vụ tp.HCM) hỏi thăm số phận của những người dự họp xem sau đó có diễn biến gì không.
Cám ơn các bạn đã đưa tin trong những ngày này, một trong số rất ít nguồn đáng tin cậy mà tôi truy cập để đọc tin mới nhất về HS-TS.
Các bạn thanh niên VN dũng cảm lắm. Đừng hy vọng gì vào cái gọi là Thành Đoàn, hẳn các bạn còn nhớ câu: "Đoàn là cánh tay (sai) đắc lực của Đảng" nên tôi không hề ngạc nhiên trước động thái của các vị cán bộ Thành Đoàn. Thanh niên VN hãy làm chủ lấy mình, làm chủ tương lai Tổ quốc mình.
Trả lờiXóa@All: Chúng tôi sẽ tiếp tục 1 entry khác về chuyện "hậu biểu tình 09/12", bản thân chúng tôi cũng bị rơi vào "tầm ngắm" của cơ quan an ninh VN, "số phận" mà bạn Chaien nói đó, cũng chính là số phận chúng tôi.
Trả lờiXóa@ SAY: Cùng chung cảm giác như bạn.
Trả lờiXóaTai sao VN duoc may HCV tai Seagames thi` tat ca moi nguoi deu biet. Trong khi dat nuoc dang lam nguy truoc bon giac tau thi` khong ai biet.? Phai chang truyen thong anh hung cua dan toc ta khong con nua?
Trả lờiXóaVa` bao h cung vay thanh nien SG luon la` nhung nguoi dung dau trong cac phong tra`o. Cac ban co nghi Thanh nien SG chi to`an la` nhung dan choi nua khong?
Cho phép cháu đưa link bài này về blog.
Trả lờiXóađọc bài ở blog này là hay nhất
Trả lờiXóatiến lên oánh chết bọn tàu láo toét :D
bão nổi, lòng không chịu đứng yên!
Trả lờiXóaBản Khẳng Định Lập Trường của Người Việt Trên Toàn Cầu về Hai Quần Đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Trả lờiXóaNgày 2 tháng 12 năm 2007, nhà cầm quyền CS Trung Quốc lại đi một bước nữa trong việc lấn lướt chủ quyền Việt Nam trên hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa khi tuyên bố thành lập thành phố Tam Sa thuộc tỉnh Hải Nam để quản trị một số quần đảo, trong đó có Hoàng Sa và Trường Sa. Quyết định này là điểm kết của một chuỗi các hành động ngang ngược trong việc chiếm cứ các hải đảo của Việt Nam, gồm:
Ngày 19 tháng Giêng năm 1974, dùng hải quân cưỡng chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa;
Ngày 14 tháng Ba năm 1988, chiếm một số đảo thuộc quần đảo Trường Sa;
Ngày 14 tháng Tư năm 1988, tuyên bố sát nhập 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa vào tỉnh Hải Nam.
Trước các sự kiện trên, chúng tôi, đại diện các đoàn thể Người Việt khắp nơi trên thế giới cùng lên tiếng thay cho những người Việt quan tâm đến đất nước:
Cực lực lên án chủ nghĩa bá quyền của Trung Quốc, thể hiện cụ thể và thô bạo qua việc dùng vũ lực cưỡng chiếm lãnh thổ và lãnh hải các nước lân bang;
Hoàn toàn phủ nhận chủ quyền Trung Hoa trên các hải đảo Hoàng Sa và Trường Sa;
Long trọng kêu gọi các quốc gia yêu chuộng hoà bình và công lý làm mọi cách để Trung Quốc hoàn trả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa về cho Việt Nam ;
Khẩn thiết kêu gọi dân chúng Việt Nam tích cực biểu tỏ thái độ phản đối hành vi ngang ngược của Trung Quốc, cụ thể nhất là tụ tập biểu tình trước sứ quán và lãnh sự quán Trung Quốc ở khắp nơi, đặc biệt tại Hà Nội và Sài Gòn.
Nhân đây, chúng tôi muốn nêu lên trách nhiệm to lớn của đảng CSVN trong việc làm mất lãnh thổ và lãnh hải vào tay Trung Quốc. Bằng chứng cụ thể là:
Công Hàm ngày 14 tháng Chín năm 1958 do Phạm Văn Đồng ký, nhân danh Thủ Tướng Chính Phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà đã "công nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của chính phủ nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa quyết định về hải phận của Trung Quốc".
Nhà cầm quyền CSVN đã hoàn toàn im lặng trước việc Trung Quốc cưỡng chiếm quần đảo Hoàng Sa sau cuộc hải chiến diễn ra ngày 19 tháng 1 năm 1974 giữa Hải quân Trung Quốc và Hải quân Việt Nam Cộng Hoà.
Để có đủ khả năng bảo vệ giang sơn của cha ông để lại, dân chúng Việt Nam phải đoàn kết thành một khối. Sự đoàn kết này chỉ có thể đạt được trong môi trường sinh hoạt dân chủ, nhân quyền được tôn trọng, và nhân phẩm con người được đề cao. Chỉ có thế toàn dân mới ngồi lại được thành một khối trước hiểm hoạ ngoại xâm.
Ngày 7 tháng 12 năm 2007
Các đoàn thể chính trị:
…………………
(Nguồn http://www.vietnamexodus.org/vne/modules.php?name=News&file=article&sid=3004)
Trung thành với tĩn ngưỡng tâm linh và Tổ Quốc tôi.
Trả lờiXóaNam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
kế hoạch tuần hành, mong các bạn phổ biến với mọi người yêu nước dùm mình:
Trả lờiXóahttp://blog.360.yahoo.com/blog-.4Pr0Qo1bqnWLolxkIWCB3V9?p=129
đã sửa link
xin cám ơn!
kế hoạch tuần hành, mong các bạn phổ biến với mọi người yêu nước dùm mình:
Trả lờiXóahttp://blog.360.yahoo.com/blog-.4Pr0Qo1bqnWLolxkIWCB3V9?p=112
xin cám ơn!
http://blog.360.yahoo.com/blog-qu9TFRc1eqhUbvwLHqlqEt_GaA--;_ylt=Ar7QoICJfzn_RTPxSOaGqluqAOJ3?cq=1
Trả lờiXóa