Luật sư Lê Công Định
Tặng các bạn thanh niên tham gia hai cuộc biểu tình ngày 9/12/2007 và 16/12/2007 tại Hà Nội và Sài Gòn và Gửi ông Võ Văn Thưởng Bí thư thứ nhất Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh
Trong khi tin tức về hai cuộc biểu tình biểu dương lòng yêu nước ngày 9/12/2007 và 16/12/2007 tại Hà Nội và Sài Gòn tràn ngập các blog cá nhân và trang web báo đài ngoại quốc, thì báo chí trong nước vẫn giữ thái độ im lặng lạ lùng. Thậm chí trong nội dung bài phỏng vấn ông Võ Văn Thưởng, Bí thư thứ nhất Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, đăng trên báo Tuổi Trẻ hôm nay, 17/12/2007, tức là một ngày sau khi các cuộc biểu tình lần thứ hai diễn ra tại hai thành phố lớn nhất nước, ông Thưởng vẫn không một lời nhắc đến các thanh niên yêu nước 9/12/2007 và 16/12/2007. Tuy vậy, ông vẫn đủ tự tin, và cả … đức tin, để tuyên bố rằng: "Đoàn sẽ sát cánh cùng thanh niên (!)"
Hãy nhìn cách mà giới sinh viên học sinh xuống đường bày tỏ sự bất bình đối với chính sách xâm lấn lãnh thổ và gây hấn ngoại giao của nhà cầm quyền Bắc Kinh những ngày qua trong sự vô cảm của tổ chức Đoàn Thanh niên Cộng sản, thì có thể hiểu được sự mỉa mai đáng nể mà báo Tuổi Trẻ dành cho ông Bí thư thứ nhất Trung ương Đoàn trước ngày khai mạc Đại hội Đoàn toàn quốc lần thứ IX, 18/12/2007.
Không biết báo Tuổi Trẻ có cố tình mỉa mai ông Thưởng hay không, nhưng tôi thì tự hỏi bằng cách nào Đoàn sẽ sát cánh cùng thanh niên? Xung quanh tôi, nhiều bạn trẻ thậm chí còn nói đùa với nhau rằng Đoàn không chỉ vô cảm mà còn … vô cản, bởi lẽ ai cũng biết chuyện nhiều quan chức lãnh đạo Đoàn đã đến nơi biểu tình ngày 9/12/2007 để ngăn thanh niên thể hiện lòng yêu nước thiêng liêng của mình và cản trở họ hành xử quyền bày tỏ ý nguyện cá nhân bất khả xâm phạm của công dân.
Những cuộc biểu tình ngày 9/12/2007 và 16/12/2007 quả thật là liều thuốc thử khắc nghiệt và cuối cùng đối với sự tín nhiệm vốn đã xói mòn từ lâu của thanh niên dành cho một tổ chức luôn vỗ ngực xưng là đại diện nguyện vọng của toàn thể thanh niên Việt Nam. Điều may mắn cho dân tộc là khi lòng tự trọng quốc gia bị xâm phạm chúng ta tìm thấy được một thế hệ biết dấn thân, không sợ hãi. Dấn thân để làm việc nghĩa, không sợ hãi vì biết đang làm việc nghĩa. Thế hệ dấn thân ấy cần chi đến sự sát cánh vướng víu của một tổ chức lỗi thời? Thế hệ đó cũng không quá ngây thơ để tin vào lời xúi giục như được cảnh báo, trái lại họ có đủ tri thức để nhận diện động cơ của những ai rêu rao sáo ngữ "vì dân vì nước". Tôi tự hỏi không tin vào suy nghĩ và hành động độc lập của thanh niên, làm sao có thể sát cánh cùng họ? Không cần nói nhiều, ai cũng hiểu từ lâu Đoàn Thanh niên Cộng sản muốn sát cánh cùng ai.
Viết bao lời cũng không đủ, chỉ xin ngả mũ chào một THẾ HỆ DẤN THÂN mới và muốn dành tất cả sự ngưỡng mộ và kỳ vọng nơi các bạn.
Tổ quốc đang lâm vào tuyệt lộ bởi giặc nội xâm ,ngoại xâm. Tương lai đất nước đang nằm trong tay của thế hệ dấn thân hiện nay.
Trả lờiXóaCảm ơn bài biện hộ cho LS Đài và Công Nhân
Từ lâu tôi cũng đã thấy tổ chức Đoàn TNCS có vấn đề khi không còn đề cao chất lượng Đoàn viên và lý tưởng sống nữa. Trong khi Đoàn TNCS phát triển chóng mặt về số lượng, cũng là lúc những thanh niên yêu nước có khả năng chính trị và có tư tưởng tiến bộ cảm thấy chơ vơ hơn bao giờ. Hiện nay, ngoài Tập hợp Thanh niên dân chủ đang bị coi là phản động và một số nhóm nhỏ về chính trị của thanh niên ở nước ngoài, đang rất thiếu hụt một tổ chức tập hợp những thanh niên tiến bộ nhất cùng phấn đấu cho một Việt Nam tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, tổ chức này cần có sự giúp đỡ của những nhà lãnh đạo tiến bộ trong nước cũng như quốc tế.
Trả lờiXóa